Chú ý chú ý đây là bài thơ do chính tớ tự sáng tác. Hồi học lớp 11 @@. mọi người cố gắng đọc cho hết rồi nhận xét nhé. Tự nhiên thấy nhớ thời cấp III quá
.
-----------------------------------------------------
NẾU
Nếu một lúc nào đó
Bạn bè không còn đây
Thì đời buồn biết mấy.
Nếu một ngày nào đó
Chẳng còn ai kề bên
Thì lên rừng xuống biển
Cũng chắc thích thú gì.
Nếu một lần nào đó
Tôi có thể nói ra
Những điều tôi chưa nói
Mọi người trên trái đất
Đều chẳng thể hiểu tôi.
Nếu co lúc người đó
Rồi cũng sẽ xa tôi
Đời tôi rồi tan biến
Theo những hạt mưa rơi
Mặt trời thôi chiếu sáng
Trên những buổi chiều về.
Nếu một lúc nào đó
Bầu trời không còn sao
Bao sinh vật sơ xác
Tâm hồn tôi lác đác
Như chiếc lá bàng khô
Bao giọt mồ hôi rớt
Trên những chặng đường buồn.
Nếu một lúc nào đó
Đôi hàng mi ướt lệ
Trên khuôn mặt của tôi
Thì hoàng hôn cũng tắt
Màn đêm cũng đến nhanh
Trời mùa thu se lạnh
Che khuất mất linh hồn
Nỗi niềm tôi chất ngất.
Nếu một lúc nào đó
Mọi người cười vì tôi
Tôi khóc vì một người
Nụ cười không còn nữa
Thay vào alf nước mắt
Trên khuôn mặt ngây thơ
Của bao nhiêu chàng trai
Của bao nàng tiên cá
Của tất cả mọi người
Trong tập thể thân yêu.
Nếu một lúc nào đó
Mọi người phải xa nhau
Mỗi người đi mỗi ngã
Trên những nẻo đường đời
Biết tìm đâu, tìm đâu
Bao chàng trai cô gái
Bao nụ cười hồn nhiên
Trên đôi môi dịu hiền
Trên khuôn mặt ngơ ngác
Của buổi đầu gặp nhau
Trên khóe mi ướt lệ
Bắt tay nhau biệt bùng
Mong thời gian đừng nếu
Để mọi người bên nhau
Chẳng còn cảnh chia ly
Và nổi buồn vô tận.
----------------------------
Mấy dòng đỏ là tâm đắc nhất, mọi người nhận xét nhé. tks (^^)