:::Lê Hoài Vũ::: Chị cũng từng yêu anh ấy như em Chỉ có khác chị là người đến trước Khóc làm gì em cho má hồng thấm ướt Anh ấy vụng về chẳng biết dỗ dành đâu. Có một thời chị cũng thích giận nhau Ðể đo hết yêu thương theo chiều dài giận dỗi Ðể một lần chị vô tình mắc lỗi Một lần thôi thế rồi mãi mãi xa Biết nói gì về tất cả đã qua Chị là quá khứ hôm qua - em là hôm nay,hiện tại. Biết chẳng thể thêm một lần yêu lại Chị vẫn thấy xót lòng khi đối diện tình em Em sẽ có cái bấy lâu chị đã khát thèm Tuổi trẻ-hồn nhiên - gót chân mềm mới lạ Và một buổi trời đông cây thay lá Voan cưới cô dâu bay ngợp trước hiên nhà Khi ấy vô tình chị giả bộ ghé qua Bâng quơ ngắm cô dâu, nghẹn lòng nhìn chú rể Em đừng quay ngang rồi chau mày như thể Chị ấy kia kìa, chị ấy cũng đến xem Phố cũ - cơn mưa cũ ướt mèm... ST [/COLOR] :::Lê Hoài Vũ::: Nói với người đến trước Có thể anh ấy yêu chị nhiều hơn em Bởi tình yêu đầu nhiều dại khờ, nông nổi Bởi rung động đầu đời thường khó nói Nhè nhẹ thấm vào từng năm tháng qua mau Có thể suốt đời anh ấy chẳng quên được chị đâu Dẫu bây giờ anh đã thuộc về em mãi Song vẫn có một chút gì đọng lại Một chút ngày xưa như nhớ thương Trách làm sao những phút em giận hờn Khi anh ấy nhắc về những tháng ngày yêu chị Xin đừng trách em là ích kỷ Cũng chỉ vì em yêu quá đấy thôi Rồi ngày mai trên khắp nẻo đường đời Chị sẽ gặp ai kia, có thể hơn anh ấy Quá khứ xưa xin đừng làm sống dậy Để anh sống vời mình và sống với em thôi ST Em ghen thầm chị có hay không? Bởi hai ta đều yêu anh ấy Chị đến trước em thì thôi đành vậy Em lỡ vô tình làm kẻ đến sau. Chị là người hạnh phúc nhất trần gian Anh ấy thủy chung chỉ yêu mình chị Em có thương cũng đành mộng mị Chỉ trong mơ người ấy mới tỏ tình Thôi cũng đành sống với lặng thinh Lá thư xanh giấu hoài trong ngăn tủ Đời rộn rã riêng mình em ủ rũ Anh ấy thật gần cũng thật xa xăm. Thôi cũng đành buồn mãi với tháng năm Anh vẫn vô tư kể về người yêu dấu Và cứ mỗi lá thư xa chị gởi Em lại buồn trong ánh mắt ai vui.. st