Cậu có biết là cậu ích kỉ lắm không? cả 1 đêm qua tớ đã chẳng hề nhắm mắt 1 phút nào với cái dạ day đau âm ỉ mà chằng hề nói với ai.và ngập tràn những suy nghĩ thật sự là quá mệt mỏi...tớ nhânj ra 1 điêu,đối với t là quá buồn...ngay từ đầu t đã không nên bươc vào cuộc sống của cậu.có lẽ là không đủ tư cach,không đủ khả năng để lam dược 1 điều j đó...t đã rất cố gắng,thật sự rất cố gắng với hi vọng thay đôi 1 phân nào đó suy nghĩ của c,giúo c quên đi những điều không nên nhớ để sống 1 cuộc sông khác...t đã chỉ muốn thành 1 nơi để c có thể nói ra bất kì 1điêuu j đó c nghi và cần chia sẻ...nhưng mọi thư gần như la không co ý nghĩa va t đá thât bại rồi...từ đâu tới cuối t k hề có chỗ đứng trong c,cung như biết bao người con gái khác...từ đầu tới cuối c van chi có 1 người va ngươi đó là tất cả...c ích kỉ lắm,c biết không? khi ma người c cần vẫn là người đó,chỉ người đó ma thôi...c vui sương va thoải mai biêt bao nhiêu,c tim lại được những cảm giac đã đánh mất bên ngươi đó...con t hay biêt bao nhiêu người khác chỉ la những phép thử ma thôi...nhưng c oi,t cung la con người cũng có cảm xúc,co suy nghi va cung biết đau khi co cái gì đó cứa manh vao trái tim mình...t đã that ngốc khi quá nhiều lân thức để chỉ đợi xem c về nhà co an toan ko sau những cuộc đi chơi ma c thay rất thoải mái khi được ở bên cạnh người mà c mãi mãi không quên...và trong lúc ấy c chẳng hề biết đến sự tồn tai của t,1 người ko dám ngủ và điên thoại luc nào cũng mở chi để xem đông hô và chờ 1 tin nhăn của c nói đã về nhà...t buồn cười lắm,buôn cười cho việc làm không đầu không cuối va cũng không ly do của mình...đã rất nhiều lần t nghĩ t với c chỉ là bạn thôi va co lẽ cũng chỉ co thế nhưng chẳng hiểu sao nỗi đau vẫn ngập tràn và nhưc nhối đến như thế...t đã cô độc chông lai biết bao nhiêu nỗi đau của cuôc sông danh cho mình và c cũng biêt điêu dó phải không? t đã tin c.tin rằng t sẽ không phải sông như trươc đây nữa nhưng co lẽ là không được...t chấp nhấn điều nay ma...c hay quay lai đi.quay lại với những gì c that sự muốn và thât sự cân ở người đó...chắc la vấn chưa muộn đâu...t đã khoc vì c không phai la it va có lẽ cũng chưa thể dưng lại đươc...không phải vì t đòi hỏi 1 điệu ma bởi vì quá ấm ức,quá tủi thân...có những nỗi đau không thể nói thang lới va cũng chẳng thể nói cùng ai...có thể t sẽ ngã va cung chẳng đứng dậy được đâu...t sẽ đau lắm đấy...nhưng t k muốn làm người cản lối,không muốn làm kẻ ngáng đường...t sẽ đi ma...nhưng t chỉ muốn nói lại duy nhất 1 điều thôi...t đã khóc rất nhiều va rất đau...đau lắm...