Thiên nhân 1 bước, 2 bước rồi 3 bước Chân mỏi, chân mòn theo tháng năm Mưa to, gió lớn trời dông tố Có 1 người điên đi giữa đời. Có ai hiểu đc bài này không, nếu có hãy liên lạc với tớ nhé, có lẽ người đó sẽ trở thành 1 người bạn của tớ ,,hihi
Cần edit lại cả bài, giữa 2 câu đầu và 2 câu cuối thì chẳng có cái j gọi là theo vần hết và ý nghĩa cũng không rõ.hihi.
Bài này sao giống bài: Một cánh hai cánh ba bốn cánh năm cánh sáu cánh bảy tám cánh chín cánh mười cánh mười một cánh Rơi xuống bồn hoa bay mất tiêu.:cutesmile:
Hình như bác có tâm trạng thì phải:bemused: cai bài thơ là 1 khoảng ko gian mênh mông ko thấy đâu là bến bờ ---> bác đang bế tắc và ko tìm ra lối thoát hoaecj có chăng cũng chỉ là 1 viễn cảnh xa vời:snicker:
Mưa, mang đến cho ta nhiều suy nghĩ Về đời người, cuộc sống và chính ta. Về anh em, bạn bè cùng mẹ cha Hỡi thế giới, điều gì mà ta sống? P/S: Thơ con cóc thôi, mọi người đừng chê ^^... Tại tự phát đó mà.
ôi thôi cuộc đời có bằng phẳng cho người một cõi bớt tương tư dứt tình người điên hận phố xá nắng lên sâu thẳm đỡ cô đơn <bon chen>(~_~)
Sáng ra gặp nước tiểu vàng Mới hay thời tiết chuyển sang gió mùa -- chạnh lòng cho các bà con vùng bão --:011:
Lại thêm 1 bài nữa Hỏi Trăng! Bắc thang lên tận cung mây Hỏi sao trăng phải bơ vơ chốn này? Trăng cười trăng đáp vu vơ Bạn bè xa hết còn ai chơi cùng! Trăng rơi giọt lệ đêm này Trăng xa trái đất thuở nào trăng ơi? Trăng sao không sáng ban ngày? Hay là trăng phải ngủ bù Trung Thu?! Có lúc tôi sẽ lên trăng Để cùng bầu bạn để trăng khỏi buồn Trăng thì kô mất trên đời Người thì chẳng mất nghĩa tình đâu trăng. ------------------------------------- Thơ tự s/tác ý mà Con cóc mọi người đừng chê nhóe!!