Viết cho tan nỗi nhớ

Thảo luận trong 'Tâm sự chính mình' bắt đầu bởi queenoflove, 23 Tháng năm 2011.

  1. Offline

    queenoflove

    • Friends

    Số bài viết:
    211
    Đã được thích:
    212
    Điểm thành tích:
    220
    Bạn bè bảo là quên đi, quên cái người ấy đi, nhưng làm sao mà quên được dù họ chỉ là người dưng. Trước khi là người thương, họ là người dưng, và sau khi là người thương họ cũng chỉ là người dưng.

    Mấy hôm nay lại nhớ về một người, cái số điện thoại không bao giờ lưu nhưng chưa bao giờ thoát khỏi đầu mình kể từ khi nó chui vào. Có những khi muốn nhìn, muốn gặp, nhưng rồi lại chẳng dám. Vì cớ gì ư? Vì kiêu ngạo của một cô gái hay vì....
    Cái sự nhớ, dường như là bất tận, ngay cả trong giấc ngủ, nó xuất hiện ngay cả khi vô tình có ai đó nhắc đến cái tên trùng với tên của người khác, hay chỉ một chi tiết nào đó có liên quan thôi là lại nhớ. Nhiều khi, cũng không hiểu vì sao lại nhớ đến vậy. Mặc dù đúng là mình đã bị" tình phụ", đúng là lòng tự trọng bị đánh cho tả tơi, nhưng rồi ... khi cơn giận dữ qua đi, lòng lắng lại và lại nhớ. Phải chăng là vì cái nỗi khắc khoải chờ mong chừng ấy tháng đã khiến ta không thể nào quên một người - một người đã là người dưng.

    [IMG]
    Có nhiều khi cũng muốn tự minh oan cho những hiểu lầm của người ta đối với mình, nhưng rồi lại thấy chẳng cần thiết nữa. Đơn giản là họ không thương mình thì mọi cố gắng của mình cũng chỉ là vô ích. Nhưng để học chấp nhận cũng là cả một vấn đề, chấp nhận rằng người đó bỗng không thương mình, chấp nhận rằng người đó không phải như mình vẫn từng biết. Thật là khó khăn! Có lẽ vì thế mà vẫn không thể quên chăng? Có đôi khi sự tức giận khiến cho mình mất bình tĩnh, muốn trở lại và khuấy động cuộc sống của người đã là người dưng, nhưng rồi, mình lại tự nhủ: "Thôi, đừng làm vậy. Khi nào nhớ thì viết ra, đừng khuấy động để rồi lòng tự trọng lại bị đập tả tơi lần nữa". Uh, nhớ thì vào đây và viết vài dòng vậy. Viết cho đến khi nào nỗi nhớ tan biến đi.
  2. Offline

    RatLa_TinkCam

    • Windows 3.0

    Số bài viết:
    67
    Đã được thích:
    33
    Điểm thành tích:
    40
    "Có 1 đôi vợ chồng già sống hạnh phúc trong 1 ngôi nhà, cuộc sống hạnh phúc của họ cứ trôi dần theo thời gian, 2 người chia sẻ cho nhau tất cả mọi chuyện lớn nhỏ. Duy nhất chỉ 1 cái hộp để dưới gầm dường là bà lão ko cho ông lão biết trong đó cất thứ gì, ông lão biết thế nên ko bao giờ hỏi.
    Đến 1 ngày, bà lão ốm nặng, ông lão ở cạnh bên chăm sóc, và ông lão đã hỏi về cái hộp với mong muốn biết thứ gì bên trong. Bà lão đồng ý mở chiếc hộp, bên trong là 2 con búp bê bằng len và 95.000 đôla. Ông hỏi ý nghĩa 2 con búp bê len, bà lão bảo rằng "lúc nào giận ông lão thì sẽ lấy len đan thành 1 con búp bê"...Và ông lão đã khóc, ông ko ngờ suốt bấy nhiêu năm chung sống, bà chỉ giận ông có 2 lần. "Thế còn 95.000 đôla ?" - ông lão hỏi, chắc bạn nghĩ đó là số tiền bà lão dành dụm đc ? đúng rồi, nhưng dành dụm từ...tiền bán những con búp bê len đấy !"
    Thử cách này xem sao ???
  3. Offline

    killyou117

    • Lão Tạ

    • Kẻ cô đơn vẫn ngắm tường vi
    Số bài viết:
    1.270
    Đã được thích:
    627
    Điểm thành tích:
    560
    câu chuyện rất hay và cảm động nhưng có một điều khó tin đó là việc đan những con búp bê được 95000 đôla mà ông lão không hề hay biết thì thật sự sợ!
  4. Offline

    KeN™_

    • Thành Viên Mới

    Số bài viết:
    438
    Đã được thích:
    116
    Điểm thành tích:
    0
    hứ hứ........hay ghê.................

Chia sẻ trang này

Advertising: Linux system admin | nukeviet | nukeviet 4 | Upload ảnh miễn phí