31 giờ qua con không ngủ Thức thâu đêm với cuộc sống online Tiếng 32 mưa chợt đổ bên ngoài Trong quán net con gục bên bàn phím Trong cơn mơ con thấy mẹ kiếm tìm Con lẩn trốn cuộc đời trong máy tính Dáng mẹ gầy bên căn nhà nghèo khó Chút lương còm mẹ dành gửi cho con Nhưng mẹ ơi ! Tương lai con không còn! Con đốt nó từng giờ trong quán net Giảng đường kia với con giờ chấm hết 4 tháng rồi con đã đến trường đâu! Tiếng 33 mưa vẫn đổ trên đầu Giọng cười nói bỗng làm con tỉnh giấc Bên bàn phím mẩu bánh mì khô khốc Điếu thuốc tàn và nửa cốc cà fe Bởi cuộc đời bao cám dỗ đam mê Không cưỡng được nên thân giờ tàn tạ Mắt lờ đờ mặt xanh như tàu lá Không bạn bè ,ai cũng lìa xa Lết bàn chân qua dãy phố xa hoa Ở trong ví còn 2 nghìn bạc lẻ Tiếng 34 con mong về với mẹ Nhưng về đâu khi chỉ với 2 nghìn Phòng trọ kia con vẫn phải nợ tiền Tiền mẹ gửi con ném vào game hết Nếu người ta chỉ một lần phải chêt Thì muôn lần con chết vẫn chưa cam Tiếng 35 giữa phòng trọ tồi tàn Nghe hàng xóm mở một bài ca cũ Bài ca hát về những người xa xứ Con ngậm ngùi thương tiếc cuộc đời con Mẹ ơi ! nếu lòng tin ở mẹ vẫn còn Thì hãy để 1 lần con làm lại Sẽ từ giã thời online mãi mãi Dẫu bây giờ kẻ bất hiếu là con Con nằm đây thương dáng mẹ hao mòn Chắt chiu từng đồng, mẹ gửi lại cho con Có tiền rồi..1 phần con trả nợ Phần còn lại con nướng vào đam mê Đam mê ấy ở quê mình không có Lên học rồi con mới biết….mẹ ơi! Dẫu thương mẹ ..con vẫn muốn lên đời Bằng đồng tiền nắng sương…mẹ gửi. Sống trong game con vẫn thường nghe chửi Thằng “vô học”, chẳng lẽ chính là con??? Nhưng đâu phải, con vẫn học đó thôi Chỉ có điều..lên giảng đường thưa thớt Thi học kỳ, cả bảy môn..con rớt Chẳng môn nào con qua được mẹ ơi. Nhưng trong game con lại là hảo hán Là anh hùng trong mắt các..thuyền quyên Sống trong game con có lắm uy quyền Để con đam mê… và xa dần với mẹ ******* Hôm nay off con về với mẹ Bước ra đường sao lắm đổi thay Trái đất tròn không mãi ngừng quay Chỉ có con..là chìm trong mộng mị Tới đầu làng thấy bóng dáng chị Dáng lom khom trong nắng xế chiều Gánh nước đầy trên vai mẹ liêu xiêu Con giật mình..dáng mẹ gầy hơn trước Ngước nhìn mẹ ..con chỉ mong điều ước Con trở về ....là con mẹ ngày xưa Để đỡ đần giúp mẹ lúc sớm trưa Thế giới Online con bỏ lại Để trở về... là con ngày trước Sáng đến trường, chiều dạy gia sư Kiếm vài đồng cho mẹ bớt nắng mưa Và con mãi..là con ngoan của mẹ. Trăm vạn lần xin lỗi mẹ...mẹ ơi!
Cách đây 6 năm mình cũng như vậy. Một thời Võ Lâm, Phong Thần nay còn đâu và giờ đã thoát khỏi đám đen mù mịt đó. Bài thơ rất hay đó a
. Thực sự mà nói là thế này, bạn nào rảnh quân sư cho mình chơi võ lâm bữa. Loanh quanh mãi chẳng biết chơi kiểu gì hết, đập heo miết cũng chán
Bài thơ này là của một bạn sinh viên năm 3 thì phải. Lúc trước bài này rất được cộng đồng mạng chia sẽ. Nói chung thì game cũng chỉ là một hình thức giải trí. Mỗi khi có vấn đề gì chưa giải quyết được, buồn buồn là lại mở game lên chơi.. Nhưng vì chơi nhập tâm qá nên thường suy nghĩ về game đó, không muốn thua người khác,... nên lại chơi đễ gắng cho hơn, lâu thành quen trở thành nghiện game. P/s: cũng một thời: hép lai, phong thần, biệt đội, fifa,... và bây giờ giải trí bằng Củ Hành.. hí hí..