hai năm dài bước chân vào rap tôi đã sống quên mình Vượt qua phong ba bảo táp những khi cô đơn Bên tôi là home me một cuộc sống tự do như những jì tui hằng khao khát Và tui rap bằng con tim chảy ra thành máu Những câu chuyện viết ra trong những đêm khuya lạnh thấu Một con nhok 14 tuổi vẫn còn chưa bít mùi đời Chỉ bit làm những jì mình thích nhận lại hất hủi và bỏ rơi Bao anh chàng đi qua là 1 lần tuôn nước mắt Tôi vẩn phải đứng dậy tương lai vẫn còn trước mắt Đánh đỗi thứ quý giá nhất tôi chịu đau Khi tình đời rời xa thì ai hỉu đâu Và tôi vẫn bc và ko được ngả gục Vẫn cứ rap dù tình yêu với tất cả đã tàn mục Trong đêm hỏi rằng thật ra tôi là ai Trong tâm hồn chai sạn tôi tìm lại người con gái tàn phai aimabiet: Đêm ngồi đây một mình tôi lại viết Viết lên những sự thật mà người đời đã bít Cầm bút viết những kĩ niệm đã qua Một bước chân mơ hồ rồi cũng đã xa Đêm ngồi đây một mình tôi lại viết Viết lên những sự thật mà người đời đã bít Cầm bút viết những kĩ niệm đã qua Một bước chân mơ hồ rồi cũng đã xa để mất đy lòng tự trọng hay hờn ghen đố kỵ Chịu đựng sự soi mói của những kẻ thô bỉ 1 năm dài qua đy tình yêu ko còn nghĩa jì Muốn phạt thân xác để quên đy những phút chia ly Từ giả home me một mình tôi bước đy lặng lẽ Khi ko còn ai bên cạnh tự mình phải mạnh mẽ Viết lên những bài rap cho những người yêu quí tôi Người con trai ngày đó tôi sẽ ko bao jờ quên Câu chuyện tình ngày đó giữa 2 người bạn đã xa lạ giữa những ngày tháng yêu đương xa đoạ Tôi lại giật mình những vết cắt tay ko đủ để nói lên nổi hận mình Và rồi lại lần nữa mất đy giọt máu tình yêu 2 năm dài đã dạy cho tôi bài học về bình yên Đó là nơi chiến tranh đau thương vẫn típ diễn nhưng lòng tôi sống ẩn dật và tận hưởng bình yên Những cơn mơ về một cuộc sống ko có hận thù và đấu chiến aimabiet: đêm ngồi đây một mình tôi lại viết Viết lên những sự thật mà người đời đã bít Cầm bút viết những kĩ niệm đã qua Một bước chân mơ hồ rồi cũng đã xa Đêm ngồi đây một mình tôi lại viết Viết lên những sự thật mà người đời đã bít Cầm bút viết những kĩ niệm đã qua Một bước chân mơ hồ rồi cũng đã xa Nếu ngày mai tôi chết thì hãy cho tôi lần cuối Nói lời xin lỗi một lần trước khi trăn trối Với những ai đã yêu và cũng đã ghét tôi Yêu hay ghét thì cũng phải có lúc kết thôi Để tôi mơ về một vùng trời có nắng Ko còn nổi hận thù và âu lo của lủ chó cắn Để cho a ở lại sống với người a yêu Ko còn sai lầm nữa ko ai chịu bất hạnh nhìu Người đời dèm pha tôi chỉ là con nhok Hy sinh vì niêm đam mê ko phải là một con ngốc Để cho đời hỉu dc giá trị của chính tôi Ko phải như ánh pha lê màu rồi cũng chỉ là kính thôi 2 năm dài đã dạy cho tôi bài học về bình yên Đó là nơi chiến tranh đau thương vẫn đang típ diễn nhưng lòng tôi sống ẩn dật và tận hưởng bình yên Những ước mơ về một cuộc sống ko có hận thù và đấu chiến Đêm ngồi đây một mình tôi lại viết Viết lên những sự thật mà người đời đã bít Cầm bút viết những kĩ niệm đã qua Một bước chân mơ hồ rồi cũng đã xa Đêm ngồi đây một mình tôi lại viết Viết lên những sự thật mà người đời đã bít Cầm bút viết những kĩ niệm đã qua Một bước chân mơ hồ rồi cũng đã xa