Ấy ak`.... Thời gian này tớ đã suy nghĩ rất nhiều về chuyện của chúng mình.... Ấy biết không tớ thật sự rất yêu ấy..... Nhưng.... Giữa chúng mình dường như có một bức tường vô hình, nó tạo nên khoảng cách giữa hai ta.... Vậy tớ phải làm sao đây... Tớ có nên dừng lại ở đây không.... hay..... Tớ nên tiếp tục.... Khi mà.... Giờ đây.... Tớ và ấy cứ như người vô hình..... Khi mà giữ chúng ta không còn nói chuyện.... không còn cười đùa với nhau như trước nữa.... Vậy mà tại sao ấy lại không nhận thấy.......trong khi tất cả mọi người đều thấy..... Là do ấy quá vô tâm hay là do tớ suy nghĩ quá nhiều.... Tớ thật sự không muốn tiếp tục như thế này nữa.... Tớ... tớ không biết phải làm sao.... Tớ không muốn dừng lại.... không muốn kết thúc mọi chuyện như vậy.... Vì sao ấy biết không?..... Vì tớ rất yêu ấy..... Tớ không muốn mất ấy... Và bởi.... Ấy là người đầu tiên khiến tớ phải suy nghĩ nhiều... Ấy là người đầu tiên mang lại cho tớ cảm giác hạnh phúc.... là người đầu tiên khiến tớ bật cười mỗi khi nghĩ đến...... Là người đầu tiên làm tớ phải buồn, phải lo lắng mỗi khi không gặp được ấy... Ấy là người đầu tiên khiến tớ có thể kiên nhẫn chờ đợi từng tin nhắn của ấy ( mặc dù tớ là người rất ghét phải chờ đợi....) Và ấy biết không.... Ấy người đầu tiên khiến tớ dường như tan vỡ thành muôn mảnh khi bị ấy bỏ lại phía sau... Ấy luôn nói mỗi khi buồn tìm ấy để chia sẻ nhưng ấy lại chỉ luôn làm tớ đau Có người đã từng hỏi tớ rằng: Đã bao h bạn cảm thấy nhớ khi không nhìn thấy tớ, có bao h bạn mong chờ từng tin nhắn của tớ không?, có bao h bạn thấy vui khi nhìn thấy tin nhắn của tớ không? Và tớ cũng tự hỏi liệu ấy có thấy bùn khi không gặp được tớ.....ấy có bao h chờ tin nhắn của tớ... ấy có thấy vui mỗi khi nhận được tin nhắn của tớ... Nhưng tớ lại không biết làm thế nào..... để xoá bỏ khoảng cách giữa ấy và tớ, phá bỏ bức tường ngăn cách ấy...... Ấy biết không.... Có đôi khi.. ...đứng lặng yên giữa dòng người qua lại ... Tự dưng, chân muốn bước đi mà lòng thì lại muốn đứng yên thôi ... Có đôi khi... ... ngồi nghe 1 bài hát sao thấy giống như họ đang nói về mình ... sao lại dở dang , sao lại cay đắng quá ... Có đôi khi... ... thèm cảm giác bình yên… yên lặng trong lòng mình… nhưng không phải người ta muốn gì cũng đạt được ... Có đôi khi... ... muốn nhìn vào sự thật… nhưng lai sợ sự thật đó làm mình đau đớn ... Có đôi khi... ... nhớ tha thiết một người… rồi đau lòng vì biết chắc người đó không nhớ mình ... Có lời hứa... ...của người khác mà mình rất nhớ… nhưng biết chắc người ta sẽ không bao giờ thực hiện… Có những lúc... ... muốn khóc những giọt nước mắt hạnh phúc … nhưng nước mắt toàn chất chứa khổ đau ... Có đôi khi... ... muốn quên đi 1 người ... nhưng hok thể quên được ... Có đôi khi... ... giật mình nhìn lại ... hok còn ai ở bên ... Có đôi khi... ... nhưng ... Sự thực là ......cuộc sống vẫn vậy ..... Sự thực là ...... cuộc sống vẫn thế ..... Sự thực là ...... tớ vẫn đau ..... Sự thực là ...... tớ vẫn buồn ..... Sự thực là ...... tớ vẫn khóc ..... Sự thực là ...... " những đêm chờ ngày mới ..." ..... Sự thực là ...... " những cơn đau vẫn ùa đến ..." ..... Sự thực là ...... vẫn mãi là sự thực ..... Và......... tớ đã nhận ra một điều............ Thíck ấy liệu có phải là 1 sai Lầm................ Liệu có phải là sai lầm ko ấy ?? Khi tình cảm tớ dành cho ấy thì quá nhiều ... còn ấy dành cho tớ thì quá ít ... và tớ không thể cảm thấy rằng ấy cũng thíck tớ.......... Liệu có phải là sai lầm ko ấy ??? Khi càng ngày tớ càng muốn được ở gần ấy ...được bên cạnh ấy ...còn ấy thì ...càng ngày càng xa tớ ... Liệu có phải là sai lầm ko ấy ??? Khi mà từ lúc ấy onl cho đến lúc ấy out.... cái nik của ấy cứ như không người chat ... Liệu có phải là sai lầm ko ấy ??? Khi ấy cứ VÔ TÌNH làm tổn thương tớ ....mà tớ thì lại vẫn rất yêu ấy.......là sao hở ấy...??? Liệu có phải là sai lầm ko ấy ??? Khi mà bây giờ ... xung quanh ấy ..còn biết bao nhiêu người khác ...cũng đang quan tâm đến ấy....và... liệu ...ấy có còn nhớ đến tớ... ........nhớ đến 1 tên ngốc bị chìm ngập trong đám đông ...không nổi trội ... Chia tay nào phải là kết thúc.... Chia tay để học cách iu ai đó bao dung hơn đấy chứ!.......... Chia tay để học cách chấp nhận những j phũ phàng nhất trong tình yêu này........... Chia tay để biết trong lòng mình ai đó wan trọng đến chừng nào............ Chia tay để bik thì ra chính mình đã tự buông tay khỏi thần hạnh phúc đấy............ Chia tay để bik tớ đã bị gạt qua bên lề rồi phải hok ấy ????? Và................................................ [Iu đơn phương] - cách tớ đã chọn Ngốc nghếch lắm.... ngay trong mắt mọi ng` - Vô nghĩa lắm.... cho cách nhìn của ai đó ...Và bây giờ , đang cảm thông & chia sẻ hết tất cả. ...Cảm thông để khi biết rằng , mình không wan trọng . ...Chia sẽ để rồi biết đc rằng , lời nói những ngày wa chỉ là gió.. . ...Nếu như thiên đường của 2 chúng ta, ..giống như 1 bức tường hoa.......... ...Phong toả mơ ước của tớ............ ...Hạnh Phúc Có phải là 1 cánh cửa sắt .... ngăn ko cho loài chim bay về phương nam Nếu như ấy hướng về phía bầu trời .... Khao khát 1 đôi cánh........ ..............tớ sẽ buông tay để ấy bay vút lên.... Đôi cánh của ấy ko nên ở lại 1 nơi nào đó nhìn thời gian trôi wa.... Nếu như lãng mạn đã biến thành vướng bận..... ...Thì tớ là người đầu tiên way lại với sự cô đơn .... Có 1 thứ tình yêu gọi là "chia tay "......... Vì yêu tớ bỏ mọi thứ cho dù đó là : "thiên đường hạnh phúc "............ Nếu mình wen nhau làm cậu phải mệt mỏi.......... ...Thà để tình yêu chân thật mang tớ ra đi ... Vì yêu...tớ sẽ kết thúc giấc mơ ..."thiên đường hạnh phúc "......... Tớ ra đi thinh lặng và bình yên để ấy có tất cả............ Để tình iu chân thật giúp tớ nói ..."chia tay"......... Đành mất cậu ..đành mãi mãi lìa xa cậu .... .....Tớ đã buông tay..........Kº còn hy vọng và0 chính bẢn thân tớ nữa!!!!!!! -Tớ sẽ cố gắng x0á hình ảnh ấy tr0g kí ức tớ sẽ x0á,x0á hết...... Và đã đến lúc tớ sẽ cười... cười............................. ? Tớ vẫn cố cười..cười đơn giản chỉ là cười...và bây giờ tớ vẫn gượng cười..hì Đôi khi muốn biến mình thành 1 con người khác...... MẠNH MẼ hơn.......... YÊU ĐỜI hơn. Nhưng sao khó quá!!!!.... Cuối cùg thì vẫn thế!...... vẫn KHÓC..... vẫn BUỒN trước mọi chuyện KHÓ KHĂN........ vẫn VẤP NGÃ......... Để rồi lại ĐAU.... lại KHÓC.... lại thấy mình VẪN NHƯ XƯA....... Vẫn ko thể THỜ Ơ trước những chuyện buồn xảy ra với mình..... vẫn tự mình nhầm tưởng rằng đó là: HAPPY......... Sự thực thì............ Vẫn ko biết đc.!!.......... Vì...... ừk thì cố mà cười tớ k thể che giấu đc nữa rồi .... Cười .... Vẫn đang cố gắng cười.. Dù đó chỉ là giả tạo.. Dù đó chỉ là miễn cưỡng.. Nhưng thà cười còn hơn phải khóc.. ....Tớ đã buông tay..........Kº còn hy vọng và0 chính bẢn thân tớ nữa!!!!!!! ....................... Tớ mệt òy! Uh tớ sẽ học cách chấp nhận ,thích nghi! Học cách sống vì mình!.....Ừh thì tớ gọi đó là [Tập][Sống][Ích][Kỷ] Học cách iu thương mình hơn........ .................& học cách wên ............... Dành cho những ai đag 7love... đùng buồn ...đừng khóc ...nơi cuối con đường sẽ có ai đó dành cho bạn mà! Một khi bạn trao cho ai đó t/y thì hãy cứ tin rằng t/y đó sẽ lớn dần trong tim họ...và nếu không lớn dần trong tim họ thì bạn hãy cứ cười vì nó lớn dần trong tim bạn...!!!
hay quá Sơn ơi....... chú mi viết bài đúng tâm trạng quá...... hu hu........ muốn khóc.......... muốn hét lên thật to........ Tất cả chỉ là hư vô............