Hôm nay, Con chỉ biết khi nhấc máy điện thoại lên là con chạy bật ra khỏi nhà, nhanh như chưa bao giờ như thế. Khi đến được bệnh viện thì chỉ thấy đôi mắt của cha nhắm lại, một tấm khăn trắng phủ lên mặt cha, cha được giải thoát, bay đi xa....... Fly Fly Con chẳng còn nhớ chính xác cha nằm trên chiếc giường đó bao lâu... Chỉ nhớ cái ngày cha bảo "Nếu cha sắp chết con sẽ đến kịp chứ??" Ừ, con sẽ đến... con đến rồi đây... Ung thư là cái quái jì.... nó có quyền lực gì mà cướp mất đi những nụ cười đẹp nhất của cha chứ.... Năm trước , Giáng sinh, con chạy qua bệnh viện... Cha nằm đấy sao mà thật nhỏ nhoi và ốm yếu... Đôi mắt cha nhìn lên, nhìn vào những bông hoa con mang vào.... Giáng sinh của con là như thế... Của cha cũng là như thế... Ừ nó là như thế... Nó là như thế kể từ ngày Cha mắc bệnh... kể từ ngày mà con chẳng còn thấy được bất cứ cái gì lung linh nữa... Từ cái ngày cha bảo "Nếu cha sắp chết con sẽ đến kịp chứ??"... Ừ thì con đến kịp đây.... Chỉ biết khi thấy cha sáng nay... Con chỉ biết chạy ra ngoài và ngồi thụp xuống... Ừ.... Cuộc sống với cha hình như quá bất công, với con nó cũng thế. Con chưa bao giờ được có một cái gì đó thoải mái kể từ khi sinh ra. Nó luôn bắt con có trách nhiệm, nó luôn đập con xuống mọi thứ.. Ừ, con là như thế!!!!!!! Hôm nay, con ngoan lắm cha ạ!!! Con không khóc, con mỉm cười... Cha còn nhớ không... Cha bảo con rằng "Đừng bao giờ khóc, khóc sẽ làm cho người bên cạnh lo lắng" ừ, một phần là thế, cha cũng bảo con rằng "Phải yêu quý tất cả mọi người, mỉm cười với họ, luôn quý mến và không nghĩ xấu về họ, mỉm cười từ tận đáy lòng thì ta mới không cô đơn" Thế mà cha ơi!!! Con ngoan lắm, con lúc nào cũng yêu quý tất cả mọi người, mỉm cười và luôn tốt với họ.. Nhưng như thế hình như không đủ... Ừ con vẫn luôn cô đơn... càng ngày càng cô đơn.... Ừ.... Nó là thế!!!!!! Lễ tiễn cha chắc con không thể đến!!! Con sợ không còn thấy khuôn mặt cha mỉm cười, không còn thấy cái nhìn của cha mà thay vào đó là những cái gì lạnh giá nhất!!! Uhm... lạnh thật... Chắc lúc này con lại lấy kẹo ra ăn và ngồi thừ cha ạ.... Con vẫn ngoan mà... Con không khóc đâu.. Thật đấy... Con xưa nay chưa hề yêu bất cứ ai.... Không thể khóc vì còn là bờ vai của rất nhiều người... Con lúc nào cũng phải mạnh mẽ cha ạ... Kể cả lúc này... Ừ, Con ngoan mà... con nghe lời cha... Ừ... Vậy ai sẽ làm bờ vai cho con dựa nhỉ?? Hì, chắc còn xa lắm!!!!!Cha có đang ở trên thiên đường không nhỉ??? Chắc là có... con nghĩ thế... Cha cũng rất ngoan mà... Cha rất tin vào chúa trời và lúc nào cũng cầu mong một ngày cha đi thì những thiên sứ có đôi cánh trắng xinh đẹp sẽ chắp cho cha một đôi cánh ... Lông vũ trắng muốt để cha bay lên muôn ngàn vì sao...Bây giờ chắc cha đang như thế... Cha phải làm thiên sứ của con chứ nhỉ??? Ừ...Tạm biệt cha nhé!!! Có một ngày nào đó... Con sẽ mỉm cười thật hạnh phúc, đó là điều cha mong muốn!!! Nhưng liệu có ngày đó không cha???? Con không biết.... hôm nay con sẽ không khóc đâu con ngoan lắm.... con ngoan mà... phải bay thật cao trong đôi cánh trắng nhé!!!! I'm Missing You..... hôm nay con đau lắm cha ạ... Cha có biết cha đi là làm cho con không còn muốn cười nữa không????Một điều mong duy nhất bay giờ là có một người đi uống cafe cùng... Chỉ thế thôi là con đã vui lắm rồi!!!! Nhưng hình như chẳng có ai... Chẵng có ai cho con 1 h.p , 1 nụ cười , hay 1 lời nói dối đáng yêu .... Mất hết rồi phải k ?........................? Ngày giỗ cha con không về đc. con xin lỗi nhưng con sẽ về sớm thôi...đợi con cha nhé!!!
Tôi hiểu: những lúc như thế tôi thường nghe bài này! Soledad If only you could see the tears in the world you left behind If only you could heal my heart just one more time Even when I close my eyes There's an image of your face And once again I come I'll realise You're a loss I can't replace Soledad It's a keeping for the lonely Since the day that you were gone Why did you leave me Soledad In my heart you were the only And your memory lives on Why did you leave me Soledad Walking down the streets of Nothingville Where our love was young and free I can't believe just what an empty place It has come to be I would give my life away If it could only be the same Cause I conceal the voice inside of me That is calling out your name Soledad It's a keeping for the lonely Since the day that you were gone Why did you leave me Soledad In my heart you were the only And your memory lives on Why did you leave me Soledad Time will never change the things you told me After all we're meant to be love will bring us back to you and me If only you could see Soledad It's a keeping for the lonely Since the day that you were gone Why did you leave me Soledad In my heart you were the only And your memory lives on Why did you leave me Soledad