Bố yêu à! Bố yêu ơi, bố yêu Không biết tại sao lúc này con trai lại muốn viết thật nhiều cho bố, muốn viết nhiều, thật nhiều ý. c cũng ko hiểu tại sao c lại đặt tên cho những trang cảm xúc này là nhất thời và mãi mãi. phải chăng cái thời khắc chuyển mùa này, c phát hiện ra những hạt nắng ửng cuối cùng của mùa thu như muốn nói lời tạm biệt hòa tan trong những làn gió se lạnh của một mùa đông sắp băt đầu khi trưa nay con đưa nhẹ những bước chân trên con đường đến trường, hình như người ta vẫn thường goi là cái tiết thu đông ấy bố vẫn thường làm trỗi dậy trong mỗi ai thoáng nhớ nhung, sự hiu quạnh, hay trống vắng! rồi những dòng chảy của cảm xúc.. Hay có chăng là cái vẻ tĩnh mịch của khoảnh khắc đêm khuya đến dễ sợ này và cũng làm lòng con người ta thấy cô đơn một cách lạ lùng đến thế bố nhi? có phải tất cả điều ấy..đánh trúng vào tâm hồn rất đỗi nhạy cảm của con…con đang đa cảm quá chăng? Để rồi c nghĩ, con cảm xúc, c muốn ở gần bố, c muốn nói thỏ thẻ với bố…bố này, bố ơi,..là thế này,, là thế kia... Miên man trong tâm hồn c lúc này thật nhiều xúc cảm…những dòng cảm xúc ấy không mãnh liết quá đến ức chế,hay căng thẳng muốn hét lên để xả stress ,mà trái lại lắng đọng sâu sắc và cứ như thế muốn dãi bày ra, thật nhẹ nhang và từ từ thôi, dần dần con bộc lộ con viết, hiểu rõ nỗi lòng mình lúc này…con nhớ bố mẹ nhớ gia đình, c nhớ ông bà nôi-ngoại....nhớ đứa e gái mà ngày nào cũng cãi nhau vs c,..nhớ những hình ảnh gắn bó từ thuở bé.. Khi c viết ra thế này, có thể ai đó sẽ cho là c hay nghĩ quá,c mơ mộng, c viển vông,,ướt át..c tham vọng quá..nhưng c tin mọi điều được gửi đến trên thế gian này đều có hai mặt của nó…vì thế những người còn lại chắc chắn trong đó có con, hiểu đc c nghĩ gì, quan niệm gì,phải không ah. Con rất cảm ơn vì điều đó, con vẫn hay tin rằng mình là người may mắn bố kính yêu ah, khi c luôn nhận đc món quà vô giá là sự lắng nghe, đồng cảm, những nụ cười động viên, sự vị tha từ mọi người và chính trái tim c nữa.chuyện đời người ta vẫn hay gọi là a heart of the gold.. tấm long vàng đấy bố. từ nho?, c vẫn nhớ bố hay nói nhà ta ko thừa tiền, thừa của nhưng cac con ko đc chay theo đòng tiền mà sai trai ,hư hỏng,,nhà ta ko giàu nhiều về vật chất vì nha ta giàu về tình cảm rồi, hai thứ đó đc một thư thoi và bố mẹ luôn mỉm cươi man nguyen và thay may măn hon hơn đieu gì hết. c muôn c học giỏi cũng là vì c muon nu cuoi tren dôi moi bố me là luon vô hạn là mai mai, vi c biet niềm tin và hi vọng rát nhiều trong đôi mắt bố, và c muốn mình cố gắng vì nhưng gì bố cho là giá tri tinh thần ấy, để c biết cố gắng hơn, dơn giản thế thôi b nhỉ, b van luon hieu c nhát, không thê quên đc, và không bao giờ quên, những cu điện thoại, những dòng tin nhắn dường như ko nghẽn mạng ko yếu sóng bơi có những dòng sóng rât mạnh sóng cuả tình cảm, của yêu thương, của quan tâm của nhưng nỗi trăn trở thao thức lo lắng khi c ôn thi bố thức cùng để mỗi lúc lại bảo cho c tỉnh ngủ học tiếp, để động viên c, để c thay đổi ko khí đẻ nhắc c đi ngủ , đẻ lo cho c khi c đau bụng ,,để dục c uống thuốc để chúc c thi may mắn..bảo c phải đi taxi,,phải ăn nhiêu..mặc ấm khi lạnh.,.,nhiều quá vô vàn, vô giá và đáng quý, bó yêu của c ah. Hình ảnh của người bố trong c là thế, là nhiều hơn thế nữa khi c bước vào giảng đường Cao Đẳng bố nhớ c khóc rất to, là những khi tối nay c lên tàu vê nhà chơi bố vui ko ngủ đc và đi đón c, ngôi đợi c ở ga 2 tiếng trước khi tàu đến..c như thần tượng bố,yêu thương bố, kính trọng ngưoi cha, một ngưoi thầy, đó là những lúc bố giảng văn khi c săp thi tỉnh, là những bài học làm người, những bài học đời..nhân cách đạo đức c người mà bố vẫn hay dạy các con…người bố trong con là thấy ăn xin, ăn mày là cho tiền, lại nghĩ và thở bất công trong xã hội, trái ngược trong cuộ đời, rồi thương cảm, sắp chảy nước mắt, bố bảo đi đâu cũng phải thương người giúp nguời làm phúc..mà trog xã hôi bây giờ có thể ai đó cho rằng bố rất gà, họ cười bố con mình khi thực tế ko phải ai đi ăn xin cũng đúng nghĩa của nó, người không nghèo và còn sức khỏe cũng đi ăn xin đê kinh doanh để làm giàu đấy bố. bố nhớ không khi minh đi nhập học, rất nhiều người bán tăm tình nghĩa ấy, bố mua tất, rồi thở dài khổ thể nhỉ, thương thế nhỉ, hay đáng lẽ ra nó cũng được bố đưa đi nhập học như c bố, bố lại thầm cảm ơn cuộc đời vì bố con ta may mắn hjhj để rồi bố luôn đồng cảm, luôn dặn mình, dặn con cái phải sống tốt,,,sống có đạo đức..làm phúc các kiểu.,bố với con, bố của con là số1. c vẫn hay nghĩ, hay cho rằng c có bố cũng giống như c đc tặng một cuốn từ điển sống, nếu theo thời đại bây giờ, thời của sành và điệu ấy bố, nói pha một tý giang hồ cho hài hước thì c phải gọi bố là “đại ca” hjhj. Bố nhớ ko khi bố đi gặp gỡ và giúp đỡ trẻ em khuyết tật về diễn châu, bố ngồi gần hỏi thăm, trò chuyện quan tâm, bố gắp bỏ cho bạn nhiều thức ăn vì bố thương tâm khi bạn ấy bị mù, nhưng bố bảo bố ứa nước mắt vì bạn ấy giống con trai bố, nhìn khuôn mặt và mái tóc giống con trai bố. nhiều lúc c vẫn đùa rằng bố đừng chiều c quá, c lại hư đấy.. tất cả điều vô giá đó xứng đáng để c phải cố gắng nhiều,cố gắng hết minh..nhiều và hơn thế nữa, hình ảnh người bố không chỉ đi vào những trang cảm xúc này mà đi vào những trang đời của con. Đó cũng là cái mà c gọi là mãi mãi
Bạn thật hạnh phúc vì có bố.Mình cũng muốn được có bố như bạn để đưa mình đi học, đưa mình đi chơi, rồi gọi điện giục mình về thăm nhà,để bố la mắng mình mỗi khi mình phạm lỗi, để bố động viên mỗi lúc khó khăn trong cuộc sống..........rất nhiều điều mà mình muốn nhưng tất cả những điều đó bây giờ là không thể. Bạn hãy trân trọng từng giây phút tuyệt vời đó bạn nhé !!! nếu có 1 điều ước "tôi rất muốn đừng có ngày 19/09/2009 "