Đôi khi mang cảm nhận sâu sắc wa’ nhiều về cuộc sống… Chỉ làm bản thân đau đớn chìm đắm trong những lo lắng luôn buộc lòng... Đôi khi đôi mắt màu đen nhưng nhìn chung wanh tất cả đều mờ ảo... Lặng lẽ nhìn lên phía trước mỉm cười chờ đợi kết quả thôi…bây giờ sao…? Đôi khi thích giả sử rằng nếu…nếu ngày mai sẽ là ngày cuối cùng… Thì liệu cảm nhận…mắt nhìn…thay đổi hay vẫn chỉ mông lung?... Đôi khi những thứ thật cần trở nên dư thừa vì 1 ai đó… Lầm lỗi…trách ai…đã nói thì phải gánh…sự tha thứ…đâu ai cho… Có đâu đôi lúc ngẫm nghĩ mai chết thì hôm nay tốt nhất mình phải làm j. Đi làm nhữg j mình chưa kịp làm hả? rồi cũg đâu nhẹ nhõm hơn…làm chi? Đôi khi viết mực đâu còn cần thiết khi tâm trạng đc show theo dòng status… Thật thà 1 chút gánh lấy hậu quả dù thế nào mọi chuyện rồi cũng qua hết… Đôi khi tưởng tượng cho nhìu rồi tất cả lại quay về khởi điểm Có gì đâu…chỉ là 1 phút lan man…và là 1 cách tự đùa với nỗi niềm… Nghĩ lại…nếu ngày mai…ngày cuối cùng…sẽ là ngày ta chết Thì đó sẽ là ngày ta sẽ làm mọi thứ cần làm và cho ngày trôi qua mỏi mệt… Thức dậy buổi sớm ngắm mặt trời mọc nơi màn sương dần tan đi Chắc là nên đánh răg rửa mặt bình thường rồi bước ra khỏi nhà đón ánh nắng nhỉ? Đi đâu giờ…đi với bạn bè hay rảo bước khắp nơi thăm người thân Nói rằng tôi yêu mọi người…tôi nhớ mọi người…cùng với nụ cười thật…? Hay là bắt tay vào việc để kết thúc những gì mình đã bắt đầu...? Liệu có kịp ko…dù sao tôi cũng ko mún ra đi cùng nước mắt…xấu... Dù có đi đâu…dù có làm gì…vẫn sẽ mỉm cười ở nơi tôi dừng lại… Bức xúc gì tôi hả…ngày cuối rồi…cứ nói ra đi…thôi đừng ngại... Nói trước…tất cả nhữg gì đang muốn làm là dành hết ngày này cho em… Dù chỉ đến nhìn mặt mỉm cười quay đi hay ẩn đâu đó và đứng xem… Và ngày cuối cùng rồi…chết là hết nên cũng chẳng mong đc tha thứ… Thời gian chầm chậm trôi…giả điên…cũng chỉ để nó trôi qua như 1 giấc mơ…nhiều đêm chờ…ngàn đêm nhớ…ngày mai ko còn thở… Nhưng thật ra…thật lòng ko muốn buông xuôi tất cả…mọi thứ chỉ là giả vờ...
Sơn e sống nội tâm vậy?. Lúc nào cũng post chuyện tâm sự hết ak, có gì buồn thi nói ra mọi người cùng biết, cùng chia sẻ nổi buồn, niềm viu thế mới là sinh viên Việt-Hàn chứ. Đừng im lặng sẽ buồn hơn đó nha. Chúc em tràn ngập niềm vui nhé!
Sơn sao em sống nội tâm vậy? Thấy em hay post mấy bài tâm sự tuơng tự thế này lắm nha. Có gì buồn thì cứ nói ra cho mọi người biết, cúng chia sẻ mọi buồn vui thì mới là bạn chứ em, hơn nữa chúng ta là sinh viên Việt-Hàn mà. Hãy nói những gì có thể chứ đừng chịu đựng mội nỗi buồn như vậy nha em. Chúc em một ngày tràn đầy niềm vui!
hì ko sao đâu chịk: i'm ok! thấy cái chữ ký của em ko "Che dấu cảm xúc là thứ đã học ngay từ bé" ...hihihi
Em ak! Cho đi đừng mong nhận lại, nhưng nhận lại thì phải biết cho đi. Nếu em muốn mình là chổ dựa cho ng khác thì em phải để cho họ cơ hội làm điểm tựa cho e chứ. E không cho đi sao có thể nhận được, cứ che dấu cảm xúc thì bao giờ người khác mới hỉu mình?. Hãy để mọi người có thể quan tâm mình bằng cách chia sẻ mọi cảm xúc...
Chị liên thằng này thường hay như thế mà. sống nội tâm nhưng cũng không thật đúng như thế đâu. lâu buồn thì thằng này ngậm kẹo mút suốt ấy mà.kekeining:
SƠn nè, là bạn tui, tui biết chung với ông là sống nội tâm, nhưng củng phải vửng bước lên nha, tui có nhiều động lực và hy vịng ông củng như tôi, dù hay như thế nhưng ta rất mạnh mẽ. ANh em minh thành lập Hội Những người sống nội tâm nha! Post bài tình cảm nhiều vào, cả bài học tập nửa!!