Hải Vân Quan Còn đâu nữa Hải Vân Quan, Chỉ thấy rác thải ngập tràn cung mây. Du khách tiểu tiện đêm ngày, Một mùi xú uế ngập đầy không gian. Núi Bà Nà Không đi không biết Bà Nà Đi rồi mới biết ở nhà sướng hơn. Ở nhà tuy chỉ ăn Cơm, Nhưng dù sao cũng còn hơn Bà Nà. Ngũ Hành Sơn - Non Nước Dừng chân ghé lại núi chơi, Con buôn, cò lả chào mời oải kinh. Quẩn quanh cũng mấy bức hình, Vậy mà nó chém cổ mình vài trăm. Cầu quay Sông Hàn Đà Nẵng có cái cầu quay, Đứng xem một chút đi ngay cho rồi. Chụp hình mấy chú chào mời, Bụi bặm, chen chúc một hồi phát phê. Biển Mỹ Khê Chiều chiều ra biển Mỹ Khê, Nhìn khắp thiên hạ mà tê tái lòng. Ghế ngồi không tiền. Đừng hòng ! Ống cống nước thải ròng ròng đổ ra. Bán đảo Sơn Trà Sơn Trà có núi có mây, Thành phố cắt khúc bán đầy. Phân lô. Người chơi chẳng biết đi mô, Thấy toàn quán nhậu đi vô rồi về. Đường ven biển Nguyễn Tất Thành Đường này đẹp nhất Miền Trung, Bây giờ ngó lại hãi hùng lắm thay Chợ xép họp suốt đêm ngày. Gạch bong, tróc, vỡ. Héo cây. Xót tiền. Đường ven biển Sơn Trà Điện Ngọc Sơn Trà Điện Ngọc ô hô ! Cũng là dự án phân lô, bán nền. Sân gôn, sòng bạc liền liền Dân đen, công chức không tiền đừng vô. Mấy lời nhắn gửi khách du chơi Đà Nẵng cảnh đẹp xin mời ghé thăm Nguồn : http://diendan.zing.vn/thuanthien/sh....php?t=1233841
Học và điểm Học nhiều chưa chắc điểm cao, người ta không học có sao đâu nào! Nhưng đây lại cứ lao đao, hối lòng nhanh vội học nào còn thi. Điểm cao thể hiện cái uy, mình đây điểm thấp ngờ nghi chữ đời. Phải chăng điểm số đùa chơi, học hoài chẳng thấy lên đời điểm “ngon”. Mà sao họ cứ cười giòn, - ta đây không học điểm còn cao hơn. Ôi ơi! Điểm thật chơn vơn, bất công có đó như cơn vô tình. Rồi mình nghĩ lại với mình, mang danh đi học – nhiệt tình học đi. Còn mai cái chuyện đi thi, Dù cao hay thấp có chi mà sầu. Họ cao chưa chắc hiểu sâu, mình đây điểm kém nhưng đâu phải tồi. Tôi ơi cứ học đi tôi, chớ nên mang tiếng học tồi điểm cao. Vậy là đủ! Thích ơi là chuyện bình thường Thương ôi lắm kẻ đơn phương chẳng hề Yêu là bao những say mê Nhớ thì cảm giác nghĩ về người ta Vậy đó đã đủ mặn mà Vì mình có thật họ là có hay Miễn sao ta giữ bóng ngày Kệ cho năm tháng vút bay từng giờ Chữ tình có vọng không sờ Thì đời mới có giấc mơ an lòng Chẳng cần thiên hạ cảm thông Đây ta đã có tấm lòng ái em 8h30 ngày 21 tháng 3 năm 2011 VÈ CON GÁI................... Nghe vẻ nghe ve Nghe vè con gái Suốt ngày lải nhải Liên khúc tình yêu Để rồi chiều chiều Tụ năm,tụ bảy Anh này hết xảy Anh kia dễ thương Nghe vẻ nghe ve Tiếp vè con gái Tự nhận xinh gái Suốt ngày Phấn son Lưỡi thì bon bon Cái mồm ko nghỉ Những cô xấu xí Vẫn nhận là xinh Người to chình ình Vẫn cho…Eo đẹp Người mà dẹp lép Lại bảo Giữ eo Bảo đi vớt bèo Thì kêu đau cổ Bảo đi nhổ cỏ Thì bảo đau tay Đi chơi suốt ngày Làm gì biết mệt ! Óc thì đặc sệt Vẫn nhận thông minh Qua 5 mối tình Vẫn cho là ít Người như quả mít Quà vặt ko tha Quen ngồi la cà Hàng này quán nọ Ăn nhiều to sọ Được ích gì đâu Nói lắm đau đầu Ko thèm nói nữa !!! Thơ vui về con gái con trai Ngẫm cũng có mấy cái đúng Con gái bây giờ sao khác xưa Tóc dài, tóc ngắn, tóc lưa thưa Nhuộm vàng nhuộm đỏ xanh đủ thứ Khiến ta lắm lúc tưởng đàn lừa Con trai bây giờ thật khó ưa Tán dai tán dở ngứa tai lừa Tóc đầu dựng đứng như bờm ngựa Quanh năm không tắm bốc mùi chua. Con gái bây giờ ôi chu chua Ú ù nung núc như quả cà Vậy mà em nói còn bé lắm Cầu Bống muốn xập lúc em qua Con trai bây giờ như ông già Lụm khà lụm khụm giống cò ma Vậy mà sắn áo khoe gân cốt Ai ngờ tối ngày nốt “******” Con gái bây giờ thích gì hả Kim cương nhà ngói với đô la Xe hơi trăm kiểu đều ham hết Anh nào nghèo túng đá văng xa! Con trai bây giờ thích la cà Đầu đường xó chợ đến sân ga Về quê tìm ghệ nhí hầu hạ Ai ngờ gặp phải thứ quá cha! Con gái bây giờ dữ chết cha Hoạn thư nữ tặc đều thua xa Thằng nào lộn xộn “nam hơn nữ” Mấy cô đả đảo biết tay bà Con trai bây giờ hoc thói ngoa Thúc sinh tào tháo đều thua xa Cô nào vô phúc nghe mật ngọt Kể như tiêu tán cả đời hoa Con gái bây giờ thiệt lo xa Ai tới coi mắt rỉ tai bà Kỹ sư, bác sĩ coi tạm được Anh nào không phải con mời ra Con trai bây giờ siêng thiệt nha Học thì không muốn, muốn làm cha! Ra đường lâng láo tìm gái đẹp Chê ỏng chê eo nên ở già Con gái bây giờ sao rồi a Tóc cắt ba bảy nhận không ra Bông tai bông mũi tùm lum cả Đôi khi nhìn lộn tưởng “phe ta” Con trai bi giờ “lại cái” nha Bông tai 3 lỗ, lưỡi đeo tà Một ngày xịt 2, 3 chai keo tóc Áo quần diêm dúa rõ giống …”BÀ” Cảm ơn Trời Phật phận gái ta Vừa xinh vừa duyên dáng ngọc ngà Cái thứ con trai tham nhiều vợ Ngàn năm không đụng được chân BÀ Ngồi đây than thở cái phận ta Thời vàng son cũ thiệt đã qua Thôi thì cứ lấy năm bảy vợ Nếu may cũng hạp được một bà … Nếu bài toán tình anh, em chưa hiểu, Đã vội vàng biện luận thế thôi sao? Khi anh yêu chẳng bởi tham số nào Giả thiết đó muôn đời không thay đổi! Càng phân tích, tim anh càng nhức nhối! Em nỡ nào trị tuyệt đối tình anh?… Anh yêu em bằng định lý chân thành Và tình anh đã tiến về vô cực! Nếu em xét tình anh trên số thực Anh sẽ dùng số phức để chứng minh! Tình yêu đó sẽ như… bất phương trình Anh vững tin, xin em đừng giới hạn! Hai con tim chúng mình không đồng dạng, Hay vì em đã tối giản tình anh? Dù hy vọng là ẩn số mong manh, Thì hệ quả tình anh… không hối hận Đời tổng hợp bởi muôn vàn “mặt phẳng’ Mà tình yêu là “quỹ tích không gian” Kiếp nhân sinh : những “hàm số tuần hoàn” Quanh quẩn chỉ một “đường lượng giác” Anh không muốn cuộc đời toàn “không số” Sống kiếp tròn công thức cộng, nhân, chia “Cạnh góc” thì thôi, phức tạp vô cùng Mà hạnh phúc chính là “đường biểu diễn” Đâu mới là “nghiệm số” của đời trai Anh muốn bên em “tận cực” thiên tài Để đo “bán kính” của trần gian, vũ trụ Nếu dòng đời toàn là “thông số” Bài toán tình thành “vô nghiệm” em ơi Tình đầu luôn là “tam thức bậc hai” Đâu có thể ngồi yên “xét dấu” Hai chúng ta phải là kẻ “chứng minh” Đừng bao giờ đảo vế một “phương trình” Tìm “hàm đạo” ngồi yên suy nghĩ kỹ Sẽ thấy hiện dần “hệ số góc” tình yêu Đừng bao giờ “định hướng” một hai chiều Vì tình ái có muôn ngàn “hệ luận” Lượng cuộc đời bằng ánh sáng “lập phương” “Trung tuyến” đây hãy kẻ lấy một đường Trong “mặt phẳng tương giao” hai khoé mắt Em chịu khó kẻ thêm “đường thẳng góc” Để tim anh mãi mãi “phụ kề” em Môi nở hoa , ôi “công thức” trung thành Mặc thế sự ở “vòng tròn ngoại tiếp” Anh sung sướng đón nhận “đường tiếp diễn” Của đời ta, một “hằng điểm điều hoà” Đó chính là “đáp số” của tình ta