Người phụ nữ vĩ đại nhất là Mẹ

Thảo luận trong 'Thơ- Văn' bắt đầu bởi peutshf, 8 Tháng năm 2011.

  1. Offline

    peutshf

    • Shut Up

    Số bài viết:
    333
    Đã được thích:
    394
    Điểm thành tích:
    350
    Con không đợi một ngày kia khi mẹ mất đi mới giật mình khóc lóc
    Những dòng sông trôi đi có trở lại bao giờ
    Con hốt hoảng trước thời gian khắc nghiệt
    Chạy điên cuồng qua tuổi mẹ già nua
    Mỗi ngày qua con lại thấy ngẩn ngơ
    Ai níu nổi thời gian ? Ai níu nổi ?
    Con mỗi ngày một lớn thêm
    Mẹ mỗi ngày thêm già cỗi
    Cuộc hành trình thầm lặng phía hoàng hôn
    Con sẽ không đợi một ngày kia có người cài lên áo cho con
    Một nụ bạch hồng
    Mới thảng thốt nhận ra mình mất mẹ
    Mỗi ngày đi qua đang cài cho con những bông hồng
    Hoa đẹp đấy - cớ sao lòng hoảng sợ ?
    Ta ra đi mười năm xa vòng tay của mẹ
    Sống tự do như một cánh chim bằng
    Ta làm thơ cho đời và cho biết bao người con gái
    Có bao giờ thơ cho mẹ ta không ?
    Nghìn bài thơ chất ngập cả tâm hồn
    Đau khổ - chia lìa - buồn vui - hạnh phúc

    P/S:
    "Mẹ ơi! Hôm nay ngày của mẹ
    Đấng sinh thành nuôi dưỡng đời con
    Cảm ơn mẹ vì tất cả mọi điều
    Người phụ nữa vĩ đại nhất đời con."
  2. Offline

    muckho10790

    • Windows 95

    Số bài viết:
    150
    Đã được thích:
    100
    Điểm thành tích:
    90
    gửi má! yêu yêu yêu má nhứt!
    chiều con lại về thăm
    ra lại con sẽ mang theo gạo và tiền của má! một ít thôi = con xúc động => yêu má
  3. Offline

    Special One

    • Friends

    Số bài viết:
    1.055
    Đã được thích:
    858
    Điểm thành tích:
    560
    Đi khắp thể gian ko ai tốt bằng mẹ
    Gánh nặng cuộc đời ko ai khổ bằng cha
    Nước mênh mông ko đong đầy tình mẹ
    Mây trời lòng lộng ko phủ kín công cha
    Tần tảo sớm hôm mẹ nuôi con khôn lớn
    Mang cả tấm thân gầy cha che chở đời con.
    Ai còn mẹ xin đừng làm mẹ khóc
    Đừng để buồn lên mắt mẹ nghe con!
    langtuxuthanh9xpeutshf thích bài này.
  4. Offline

    langtuxuthanh9x

    • Windows NT

    Số bài viết:
    159
    Đã được thích:
    72
    Điểm thành tích:
    60
    Hy vọng sau khj đọc paj thơ này aj đó hãy dành một khoảng lặng ngĩ về mẹ của mình.
    Chèo đò con cò
    Con cò lặn lội bờ sông
    Cò ơi sao lại quên công mẹ già
    Hỏi rằng ai đẻ cò ra
    Mà cò lại bỏ mẹ già không nuôi
    Nhớ khi đi ngược về xuôi
    Mẹ đí bắt tép mẹ nuôi được cò
    những ngày mưa lũ gió to
    Công cò bắt tép nuôi cò cò quên
    Vợ con cò để hai bên
    Công cha ngĩa mẹ cò quên hết rồi
    Cò ơi cò bạc như Vôi
    Công cha sữ mẹ bằng dồi núi cao
    Cò ơi cò nghĩ thế nào
    Mẹ đi bắt tép thụt vào hố sâu
    Nuôi còcò lớn bằng đầu
    Nhớ khi cò bé bú bầu sữa ngon
    Nhớ khi còn bé cỏn con
    Bây giờ cò lớn có còn nhớ không
    Vì đâu có cánh có lông
    Mà cò đã vội quên công mẹ già
    Hỏi rằng ai đẻ cò ra
    Mà cò lại bỏ mẹ già không nuôi

    P/s:Đj xa con nhới mẹ hiền
    Mẹ ơi mẹ nhớ gửi tiền cho con

Chia sẻ trang này

Advertising: Linux system admin | nukeviet | nukeviet 4 | Upload ảnh miễn phí