Chọn một góc con tim đào huyệt mộ Chôn một mảnh tình từ thở có ... em Một cõi lòng tan nát bụi phiêu linh Yên lặng nhé, đừng cạn lòng, cạn nghĩa ! Xin đặt nơi đây một tấm bia nho nhỏ Hình trái tim rạn vỡ, ủ ê sầu Để nhớ về nhau... và mặc niệm phút xa nhau .... Tôi lấp mồ chôn một nỗi lòng Cành lan tím đậm sự nhớ mong Thu phai cảnh sắc tình viễn xứ Còn giữ làm chi ...cho nát lòng... Nấm mộ chôn vùi mãnh hồn tôi Tình đã trao em trọn kiếp rồi Từ nay tiếp bước đời phiêu lãng Lê tấm thân tàn...kiếp nổi trôi... Tình đời bạc trắng tựa như vôi Em thế tình tôi lúc vắng người Nên khi hiểu rõ thì tôi đã... Trao trọn em rồi...trái tim tôi... Đau khổ lòng nầy thấu trời mây... Lệ rơi nhỏ giọt xuống mộ nầy Hoà theo thân xác cành lan tím... Ngất ngưỡng men nồng...tay trắng tay... Gió thổi vi vu nghĩa địa buồn Thây ma lạnh lẽo lệ sầu tuôn Mồ hoang ảm đạm đêm sương gió Tiếng nấc bi ai tiếng nấc buồn! Nấm mộ xa xa buồn xác xơ Xương khô đơn chiếc nằm trơ trơ Bia mộ cô lêu phơi năm tháng Chữ khắc tên ai chữ khắc mờ...!!! Hồn trắng vi vu ngoài chốn vắng Thây ma la liệt khóc thảm thương Màu đời u ám trong tăm tối Máu kia thay lệ máu tuôn ròng... Nấm mộ hoang tàn chiều đông lạnh lẽo Gió vi vu nhàn nhạt những bước chân Hồn cô độc chốn trần gian lầm lỗi Nghĩa địa buồn nhan nhản những hồn ma Chốn âm u cô thế buổi chiều tà Hồn lạc lối đi tìm nơi hoang vắng Nấm xương khô còn chút gì tạ thế Mộ bia buồn cô quạnh giữa chiều đông Lê lết thân tàn về cõi âm Mồ hoang lạnh lẽo chốn âm thầm Máu nhuộm 1 fần trên bia mộ Réo gọi hồn về cõi xa xăm Lạnh lẽo mình ta dưới mộ sâu Trời thu tan tóc mảnh u sầu Nghìn năm mộ lạnh không hương khói Chẳng biết giờ hồn lạc tới đâu Khóc thương mắt lệ nấm mồ hoang Khăn tang trắng xóa lệ hai hàng Mộ bia chôn kín linh hồn ... vắng Nhàn nhạt trời khuya mộ nghĩa trang Gió thổi vi vu điệu sáo vang Hồn ma bóng quế suốt đêm tàn Phiêu diêu tự tại hồn quanh quẩn Lạc bước cô sầu lệ chứa chan ... Ỉ ôi khúc nhạc ru hồn mộng Ai oán đìu hiu tiếng linh vong Lạnh ngắt xác người không chốn cất Thịt rữa, xương tàn chốn hư không. Tiếng quạ xa xa nghe não lòng Hồn về trong gió giữa chiều đông Màn đêm lạnh lẽo bóng nhạt nhòa Vì người đã về với cõi âm...........
Ai sáng tác ra bài thơ này đó bạn? Cách miêu tả, ẩn dụ, ví von... trong từng câu từng dòng nghe sao mak...Có ai nghĩ đến nhà thơ nào không?
Nhà Thơ đó tên Nam - CCMM04A hay B gì đó......... còn gọi là Nam Hải Tặc.......... chú mi mà củng biết làm thơ nửa..... Nghe củng ngon ngon nhở................
Bài này ko phải mình sáng tác mô, lang thang mấy cái nghĩa địa online thấy hay mang về cho anh em đọc, ...
mÔ PhậT..kInH vÃi rA...cuộc sống dù sao cũng tốt đẹp mà bạn..hãy sống thật tốt khi mình còn có thể..chết đi rồi hối tiếc cũng chẳng đc j..bài thơ này bùn và..ghê ghê..ấn tượng mạnh quá..
Ta vun nấm đất cho tình buồn Đã nằm yên nghĩ dưới mộ chôn Mai này hoá kiếp thành cây cỏ Vẫn mãi còn xanh một môi hôn Em về chốn ấy trời chắc ấm Ta ở nơi này lạnh gió đông Hai góc cự ly xa thăm thẳm Xa như khoảng cách ở trong lòng Nếu lỡ một ngày tim hấp hối Ta sẽ về đây xới đất khô Lấp bao ân ái ngày xưa cũ Cho dĩ vãng chung một nấm mồ Năm tháng có đưa em trở lại Phủi lớp sương tan trên cỏ sầu Có lẽ hồn ta ngưng rơi lệ Thương cuộc tình đã chết từ lâu