A xin được một lần Gió đưa A đến gặp E Một lần cuối thôi Để A nói lời "Tạm biệt!" .... Vội vàng đan vào nhau bằng tiếng cười và cũng vội vàng xa nhau bằng nhữg nỗi đau... Chỉ còn lại lấp loáng những vệt dài kí ức xa xăm. Trong mắt anh ?! Trong tim em ?! Ta bước về 2 phía ko có nkau. Mãi miết... Nhìn về phía sau, long lanh nước mặn khoé mi... Thương tiếc cho gì đó mang tên gọi là kỉ niệm ! Em đến vs anh khi giữa lòng em là 1 khoảng trống. Anh đến vs em khi gjữa lòng anh là hư vô. Lấy trống rỗg ôm hư vô, chỉ là ta tạo thêm trong nhau 1 không gian rỗng lớn hơn... Em lạnh. Anh cũng lạnh. Đem lạnh xoa dịu lạnh củg chẳng thể làm ấm lên trái tim nhau. Em và anh, có nhau, bên nhau, xa nhau. Vì kái anh cần kô thuộc về phía em. Cứ vô vọng tìm lại nhữg kí ức of ngày ấy. Em mệt mỏi. Anh mệt mỏi Ta có gắg tìm 1 thứ gì đó để lấp đầy khỏag trốg cho nhau. Nhưg nhữg bước chân ngày càg xa nhau... Đôi khi tự tráck lòng, là do em, hay là do anh. Đôi khi, tự xoa dịu nỗi nhớ về 1 khoảng lặng riêng. Đôi khi, là chút gì thôi, nhói lên nơi vết sẹo yêu thương. Mình mất nkau. Trở thành hôm qa trong ai đó và hôm nay của 1 người khác. Tìm lại nhau gjữa chắp vá những kí ức trôi dạt. Rồi lại tự cứa vào những vết sẹo dài... Khi E thấy gjữa lòng mình đang đầy ắp những yêu thương. Khi E ấm lên gjữa bộn bề xúc cảm. Là khi A nkận ra, E chẳng còn thuộc về A nữa. A muốn qên ! Muốn sẽ không phải mơ hồ chơi vơi, lặn ngụp trong vũng lầy kí ức. Muốn trả hết nụ cười. Trả hết nhữg kí ức y*thươg cho E. Lạc nhau trong những nụ hôn. Mất nhau trong những kái ôm nóng hổi. A sẽ đi tìm bình yên của mình giữa ngàn muôn qá khứ lạnh. E đã bước khỏi đời A. Và E cứ bước như thế để nhữg y*thươg trog A mất đi...để nhữg hi vọg tan chảy theo nắg.để nhữg nỗi đau kia sẽ ngủ yên mãi. -Và A sẽ gặp lại E một ngày đó khi trái tim A đủ bìh yên để A có thể bước qa E mà trái tim khôg còn thấy nhói... Chỉ là sẽ có thêm 1 mảnh kí ức trong đời ~ và sẻ nhói đau khi hình bóng E đơng trước A mà k cười...