10 tuổi bị mẹ đánh đòn, ta khóc 20 tuổi bị mẹ đánh đòn, ta giận 30 tuổi bị mẹ đánh đòn, ta nhịn 40 tuổi bị mẹ đánh đòn, ta cười 50 tuổi bị mẹ đánh đòn, ta khóc ……………… 10 tuổi vì còn trẻ dại nên khóc 20 tuổi vì không hiểu chuyện nên giận 30 tuổi vì hiểu chuyện nên nhịn 40 tuổi vì thấu hiểu nên mĩm cười 50 tuổi vì tạ ơn mà khóc. 60、70 tuổi tìm về kí ức với những cảm xúc ấm áp đã từng nếm qua (st) "Lâu nay con trọ học xa nhà Sống tự lập thiếu thốn nhiều mẹ ạ! Nhưng một thứ con thiếu nhiều hơn cả Là vòng tay mẹ âu yếm sớm chiều. Thiếu một chút muối, mì chính, hạt tiêu Con có thể chạy vay phòng khác Nhưng mẹ ơi! Tình mặn nồng ấm áp Của mẹ hiền nào con biết vay ai??!!" Con cảm ơn mẹ! Con cảm ơn mẹ… vì mẹ luôn ở đó. Con cảm ơn mẹ… vì bài hát sinh nhật mẹ hát tặng con, dẫu con bối rối không biết nước mắt chảy ra từ lúc nào. Con cảm ơn mẹ… vì tình yêu trọn vẹn và tinh khiết mà con sẽ không bao giờ nhận được từ ai khác. Con cảm ơn mẹ… mẹ dạy con học cách mỉm cười khi thất bại. Con cảm ơn mẹ… mẹ đã cho con biết không phải lúc nào nước mắt cũng là hiện thân của sự mềm yếu. Con cảm ơn mẹ…. vì mẹ là mẹ của con! st
cho tớ bon chen vài câu thơ nhé: - đi khắp thế gian không ai khổ bằng mẹ ghánh nặng cuộc đời không ai khổ bẳng cha - nước biển mênh mông không đong đầy tình mẹ mây trời lồng lộng không phủ kín ơn cha!