Xa quê, xa nhà, con mới biết như thế nào là tự lập.. xa quê xa nhà, con mới biết thế nào là cuộc sống mưu sinh, con đã tập làm quen với tất cả điều kiện sống, con đã thích nghi dần với những gì xung quanh mình. Con nhận ra rằng thế giới này ko như màu hồng trong truyện cổ tích mà con đc học vào những năm mẫu giáo; con nhận ra rằng không phải mình đối tốt với người ta thì mình sẽ nhận lại mọi điều tốt đẹp; Con nhận ra rằng cuộc sống bây giờ quá bon chen, nếu như mà con của 3 năm trước chắc con không thích nghi nổi. Nhưng mà con bây giờ đã khác xưa rôi, con đã biết thế nào là đúng, thế nào là sai, thế nào là sống và thế nào là yêu thương. Sống xa mẹ, con mới hiểu cảnh ăn cơm bụi là như thế nào, sống xa mẹ con mới hiểu mì tôm sinh viên quả thực rất " ngon". Sống xa ba, con thiếu đi những ân cần chăm sóc, là lúc ba thức khuya xem con bỏ màn chưa, xem con đã ngủ chưa? Ba lúc nào cũng thức khuya cuối cùng, k để làm gì, chỉ để nhìn con nhắm mắt ngủ yên! Con cảm thấy buồn vì chưa làm được gì cho ba và mẹ, con cảm thấy buồn vì chưa thực sự là một người con hiếu thảo, con cảm thấy buồn cho những lỗi lầm mà con đã gây ra trước kia... nhưng con sẽ ko thấy buồn nữa, khi ba mẹ mãi mãi bên con ! Dù đó là điều ko thể ! Nhưng có phải con quá tham lam ko? Nhưng con vẫn muốn mình tham lam như vậy! Mẹ đã từng dạy con, ra đường gặp ai cũng chào và mỉm cười, và con đã làm điều đó. Ba dạy con, sống ko được nói dối, và con cũng đã cố gắng làm điều đó nhưng đôi khi con phải nói dối vài điều để ba mẹ yên lòng. Nhưng, nếu ba mẹ bảo con hãy đừng khóc khi ba mẹ ko còn nữa thì thực sự con không làm được... ba mẹ à.... Thời gian cứ dần trôi, giờ đây con đã bước qua tuổi 20, tuổi đẹp nhất trong cuộc đời,,, con đã làm đc nhiều việc và cũng chưa làm đc những việc mà con mong muốn... nhưng con sẽ tự hứa với lòng mình rằng con sẽ ko làm ba mẹ thất vọng về con. Con yêu ba mẹ nhiều lắm... ! Nhiều hơn những gì con có thể nói ! .................................................. Nhớ tuổi thơ và những trò đùa dại Nhớ chiều về cùng xóm thả diều bay Nhớ cánh đồng, nhớ đụn rơm Nhớ hàng cau, nhớ trưa hè Nhớ mẹ hiền với những lời ầu ơ Nhớ đứa em chiều chiều cổng trên lưng Nhớ người anh luôn chiều chuộng hết mực Nhớ người cha làn da ngăm vì nắng... Nhớ một thời khờ dại đã đi qua... NVC.