Tình yêu. Đã lâu lắm rồi nó mới có cảm giác này, mà chính xác hơn là sau cái “lần đầu tiên” đầy thất vọng và đáng quên ấy nó đã không dám nghĩ đến thứ xa xỉ tình yêu nữa. Hẳn tưởng cái thời sinh viên sẽ chôn vùi nó trong sự cô đơn mà mãi vẫn không tìm ra nguyên nhân của sự cô đơn ấy thì thằng bạn cùng dãy trọ chuyển qua ở cùng, sẽ chẳng có gì đáng nói cả nếu như cái hôm 20/10 do 2mit tổ chức thằng bạn trời đánh của nó không quen 1 con bé kute khóa 6. trớ trêu cho nó, đây là lần đầu tán gái của thằng bạn nên nó có tham gia tư vấn bởi ít nhiều nó cũng được mấy thằng trong dãy trọ đánh giá cao về chuyên môn…này nọ . Thế rồi thằng bạn của nó có được số đt của nhỏ kia, tối ngày nó nhắn tin đâm ra nó cũng chạnh lòng, hồi chưa có gái thì 2 đứa tối ngày có nhau, dầu ăn tuy có tốn nhưng mà vui, bây giờ thằng bạn có bóng hồng để theo đuổi đâm ra không còn để ý gì đến nó.. buồn..nói chung là nó buồn lắm.Thế rồi bỗng đùng cái nó hẹn nhỏ kia đi uống cf, đúng vô ngày 20/10 mới ác, cả ngày chuẩn bị tinh thần với lên kịch bản để làm sao cho hút được hồn e ấy ngay từ lần đầu gặp mặt, nó nhiệt tình giúp đỡ, tại cả phòng đều cô đơn cả, giờ mà có đứa phá dớp thì có khi nó cũng sẽ được như thằng bạn nó (tuy sợ yêu nhưng nó lại khoa khát được yêu mãnh liệt). Đúng như hẹn, 2 đứa tất tả chạy ra cổng trường mua hoa, nghe đâu nhỏ kia sẻ dẫn thêm nhỏ bạn nên thằng bạn của nó hào phóng chi cả 2 bó hoa cho 2 nhỏ ấy, nhưng ông trời oái oăm sao,hoa hôm ấy hết sạch, tính đi uống cf chay nhưng nghĩ đi nghĩ lại thấy ngài ngại sao ấy bọn nó quyết định chạy 1 mạch lên tận trường ĐH bách khoa mua..HOA..Ngồi đợi mãi bóng hồng cũng đến, thật tình là mới đầu nó không máu me gì lắm cho vụ này nhưng ngay phát đầu nhìn thấy nhỏ đi cùng bóng hồng của thằng bạn tim nó cứ nhảy tưng tưng..hên sao mấy nhỏ đều dễ gần và cởi mở nên nó cũng không phải trổ tài ăn nói. Rồi bỗng từ đâu nó với nhỏ bạn kia trở thành cầu nối của 2 đứa bạn của 2 đứa. nó với em khóa 6 ấy ngồi 1 chỗ nói chuyện nhường cái sân bóng tình yêu cho 2 đứa bạn thoải mái dạo bước..1 đêm..2 đêm…3 đêm…rồi 7 đêm..giờ nó không còn nhớ chính xác nhiệm vụ của nó là gì nữa, là giúp bạn có bồ hay giúp nó hết cô đơn trong cái khoảng thời gian còn lại của quảng đời sinh viên..nó dằn vặt và tự hỏi bản thân nhiều lắm, hỏi xem có phải nó đã “YÊU EM”??
Chuyện này chỉ có 4 người hiểu, mà nhiều nhất là 5 người ...Nó đã thực sự quên nhiệm vụ của nó rồi, nó cảm thấy nó đang tiến đến một điều gì đó... nó ông tơ, nhỏ kia bà nguyệt, nhưng là do duyên trời hay do số phận, ông tơ bà nguyệt dự thành đôi ! Nó.... bỡ ngỡ, nó bảo rằng chưa bao giờ như thế này... nó có một cảm giác mà từ lâu lắm rồi nó mới có... nó và tôi hi vọng như nhau, nó và tôi chờ đời tiếng nói từ đáy lòng ai đó...
lâu lắm rồi, còn là kn thôi bé nạ --- Nhập chung bài viết, 25 Tháng tám 2013 --- :v, giờ hiểu chưa em?
bới móc gì hả em? bản thân là smod mà sao ăn nói khó nghe không có sức thuyết phục gì vậy?
Không phải em nói khó nghe đâu....em không muốn nhắc lại chuyện cũ..nếu có gì mà anh hài lòng thì bỏ qua cho em.