Bài viết này được viết trên tàu Se7 lúc trên đường zia quê ăn tết....cảm xúc hơi bân quơ... 11h:Tàu đến....ngó qua ngó lại...tàu đêm... mà sao có mấy em xinh như mộng..đi qua đi lại...thấy...!!!!... 11h30': ngồi thu lu trên toa tàu,tự hỏi,tàu đi "vào" mà sao đông thế nhỉ..quái thật 12h30': Nhìn qua lại ! ngủ sạch !,đúng là tàu đêm...thôi rút 1 điếu thuốc kéo cho tỉnh ngủ...kẻo tàu nó kéo mình chạy một mạch vào sì gòn cí chết..... 12h45':Bật laptop....3g đâu em...online xem giờ có ma nào online hem...hem có...bực bội...mấy bữa máu lắm kia mà...sao giờ này lên giường hết trọi vậy trời...shit.... 12h50':Thất vọng 5 phút...thôi nghe nhạc cho nó gặm nhấm đường tàu......damn !!....MB ư...thôi....Linking Park ư...dẹp...Nhìn qua cái đống hỗn độn...Em" Forever Autumn" lăn lóc trong góc kia...coi mòi...giờ này mà nghe thì... 1h sáng:Đã nghe đi nghe lại 3 lần...gì thế nhỉ...cảm xúc... ư...sao mọi lần mình nghe hoài mà có thấy gì đâu nhỉ...chà...lục cái đám lyric...dịch lại xem...Dịch !!! nhảm nhảm...sao dịch hoài mà không thấy hay gì cả vậy nhỉ...search trên mạng cho nhanh mệt mỏi.... Mùa thu vĩnh hằng Vì vậy, mùa của mùa thu bắt đầu (Đâu rồi nhỉ,ôi lá vàng rơi,ôi ánh chiều tà len qua mỏm đá,mùa thu đã bắt đầu rồi ư,nhẹ nhàng quá !!!) Xuống đường ngang trong một quán trọ nhỏ, buồn ngủ !!! (Người lữ khách lang thang đi dưới con đường đầy lá vàng rơi,rồi chầm chậm lạc vào quán trọ,nơi mà ông ta có thể thấy rằng tâm hồn ông cảm thấy nhự nhàng...giấc ngủ mùa Thu chìm vào trong ông) Ánh sáng lấp lánh khi mặt trời lặn (Trong cơn mơ màng,ánh nắng yếu ớt của hoàng hôn kẽ chạm vào gương mặt gió sương của ngừoi lữ khách,tưởng chừng như cầm được,nắm được chúng,ông khẽ tay,chụp hờ hững vào khoảng không mông quạnh) Nhưng đêm trở thành bạn Và những bí mật của mưa (Rồi ông cũng chả nắm lấy được những gì của tự nhiên, chỉ là cảm nhận được chúng thôi.Thất vọng,ngồi trầm ngâm....màng đêm dần là bạn của ngừoi lữ khách...và lữ khách là bạn của tiếng mưa thu buồn mang mác......cái gì....bí mật của mưa ư....ông không hiểu...và cũng không muốn hiểu chúng.....chúng réo rắt...nhưng ông chỉ muốn nghe chúng mà thôi Mãi mãi mùa thu (Và rồi mùa thu bất tử..............) Và mùa thu bắt đầu Từng tia chớp kẽ lướt qua vùng trời đêm Những rõ ràng trong mây đêm đầy bí mật Nhưng đêm trở thành bạn Và những bí mật của mưa, chúng sẽ ở lại cùng Và thời gian sẽ đến sớm Với những bí mật của cơn mưa, một lần nữa Đến gần hơn mỗi ngày, mãi mãi mùa thu Và mùa thu bắt đầu Past the pass nobell past willow is weeping A ripple forms on the brinks of time ( Chả biết dịch sao cho đúng) Nhưng đêm trở thành bạn Và những bí mật của cơn mưa, chúng sẽ ở lại cùng Và thời gian sẽ đến sớm Với những bí mật của mưa đêm, một lần nữa thôi !! Và rồi mùa thu đã đến...gần hơn...mỗi ngày !!!! Cũng chả biết nói sao,tâm trạng mình nó hỗn tạp thế,đang mùa xuân lại mơ màng mùa thu...cũng đành chịu vậy thôi...lạnh thật !!! thế thôi....chỉ biết viết tào lao thế thôi...cũng chỉ là mơ màng mà thôi nhỉ.... thả khói thuốc....!!!!! Lời kết: Về nhà lúc 2 h sáng...ba má đang ngủ chả thích gọi dậy....đi bộ từ ga về nhà... coi như mình là cái gã trai phiêu bồng trong lời bài hát kia đi...đường đêm...lạnh lẽo...mà cũng thi vị đấy nhỉ.....Về đến nhà...Ba ơi con về rồi nè !!!!... ổng chạy ra ngoài cửa đón thèn con trai...thấy mà thương !!!!...
Uhm...của Nguyên là buổi chiều xuân...của tui là 1 buổi đêm...mưa lất phất... con người mà anh....mà thôi tết rồi...tết nhất mà nói chuyện ma quỷ kiểu MeTal Black thì...hì hì