Cô em lắm chiêu

Thảo luận trong 'Sinh viên cùng chia sẽ' bắt đầu bởi killyou117, 26 Tháng năm 2011.

  1. Offline

    killyou117

    • Lão Tạ

    • Kẻ cô đơn vẫn ngắm tường vi
    Số bài viết:
    1.270
    Đã được thích:
    627
    Điểm thành tích:
    560
    Từng nghĩ cuộc đời này ngoài bản thân mình ra cô thì sẽ không yêu ai khác,Ngọc luôn hiểu bản thân mình theo một cách rất khác những cô gái xung quanh.Sống không đựa dẩm,sống bằng nghị lực của bản thân.Cho đến khi một tên con trai vô cùng tầm thường xuất hiện và mang theo hơi thở của sự lãng mạn,một cuộc tỏ tình trong mưa khiến Ngọc xúc động và thay đổi suy nghĩ của mình "đã đến lúc cần một chổ dựa".

    Hai mươi tuổi tình đầu mới xuất hiện trong cô thật sự có rất nhiều bở ngỡ.Thiên cậu con trai mà chính bản thân cô củng cho là tầm thường lại khiến cô sống biết yêu thương hơn bao giờ khác.Những buổi hẹn hò,những tin nhắn ấm áp,những cử chỉ ngọt ngào họ trao hết cho nhau không ai giữ lại cho bản thân mình một chút gì để được xem là ích kỷ.Tình yêu đã trở nên thật sự lớn lao và vĩ đại giúp họ vượt qua thật nhiều thử thách trong cuộc sống,một chuyện tình bình yên......

    Ngọc vốn khá khô khan nhưng từ khi trở thành một nữa của người khác cô lại trở nên ngọt ngào như một viên kẹo khiến những người xung quanh bất ngờ hết mức có thể.Ngọc quan tâm từng li từng tí củng là lí do mà Thiên hay gọi cô là "bảo mẩu" người bảo mẩu đáng yêu.

    -Thiên ơi! ở gần nhà anh có nhiều đồng ruộng lắm phải không?
    Thiên quay lại nhìn Ngọc mỉm cười:
    -đúng rồi!quê anh chỉ toàn là ruộng không phải như thành phố chỉ toàn là xi măng.
    -về quê anh chơi nhé!em thích về quê trước giờ em chưa từng nhìn thấy đồng ruộng ngoài đời bao giờ.
    -không được!Thiên khẩn trương:-em...em làm sao mà về quê anh được ở đó khổ lắm.
    Ngọc hào hứng:
    -em có phải về ở luôn đâu chỉ ở vài hôm cho biết mà.
    Thiên bức tóc tức tối:
    -em lạ thật đấy,thành phố xa hoa bao nhiêu người muốn lên không được vậy mà em lại đòi về quê.
    .....
    Tất cả chỉ là khởi đầu cho một câu chuyện.Ngọc thích về quê ngắm cảnh đồng ruộng nhưng Thiên lại nhất mực từ chối,cách từ chối củng thật đáng nghi ngờ.Chuyện ấy trôi qua thật lâu,Ngọc củng quên đi cái ý định về quê của mình tập trung vào việc học.Ngọc định sau khi hoàn thành khóa học này cô sẽ về quê của Thiên dù anh có từ chối thì cô vẫn cứ về cho biết nhưng mọi chuyện lại vỡ lẻ ra không như ý định......
    Ngân biến thành người thứ ba khi Thảo cô gái có làn da rám nắng và nụ cười rất duyên từ dưới quê lên thăm Thiên.Thảo tìm dến Ngọc và ngỏ ý muốn Ngọc hãy rời xa "chồng sắp cưới" của Thảo,Thiên đã có hôn ước ở dưới quê.
    Giờ mới vỡ lẻ ra Ngọc vừa hận mình,hận người vừa yêu vừa ghét,vừa muốn giữ lại vừa muốn rời xa nhau....

    Ngọc tìm đến nhà trọ của Thiên hỏi cho ra lẽ,vừa bước đến gần cửa thì tiếng Thảo vang lên giòn rụm.
    -hôm nay,anh không đi học hả?
    Thiên tiếp:
    -có lát nữa anh mới đi,em ăn cơm chưa?
    -rồi cụ ạ! anh lên Sài Gòn ở nhà em nhớ anh quá à!
    Thiên nựng nịu:
    -nhóc con,dẻo mồm quá ha,ai mà ghét cho được.
    Không chịu nổi,Ngọc đẩy cửa vào,ánh mắt đầy tức giận và đau thương nhìn vào mắt Thiện,giọng run run đứt đoạn:
    -chấm dứt......vậy là đủ rồi....từ...từ nay đừng gặp nhau nữa.
    Nói xong Ngọc bỏ chạy,Thiên đuổi theo níu tay Ngọc lại,Ngọc vùng tay ra thật mạnh,Thiên ôm chặt lấy ngọc:
    -gì nữa đây!em bị gì vậy?
    Ngọc tát vào mặt Thiên:
    -đã có vợ sắp cưới sao còn gạt người khác hả? anh vui khi gạc người khác sao?
    -em nói gì vậy? cái gì mà vợ sắp cưới.
    -Thảo đó!cô gái ở chung với anh lúc nảy đã bảo em là phải rời xa anh.....
    -cái gì!Thiên bật cười:
    -cứ tưởng nó nói đùa, nó gặp em rồi đấy à!em gái anh đấy!
    -hả!Ngọc nhìn Thiên:-em gái anh!
    -ừ!nó nói là muốn trêu chị dâu một chút,không ngờ lại làm thật chứ!
    ..........
    -từ nay không được giận hờn vu vơ nữa đấy nhé!"CHỊ DÂU BÉ THẢO"!

    Sưu Tầm!

Chia sẻ trang này

Advertising: Linux system admin | nukeviet | nukeviet 4 | Upload ảnh miễn phí