Trăm năm trong cõi người ta Đàn ông chĩ biết rượu trà xỉn say Đàn ông chĩ thích bướm bay Trắng tay cũng bởi dưới tay đàn bà .. Đúng là trót lưỡi đầu môi Đàn ông ăn nói xôi xôi ko gì Nói ra thì thấy rất lì Nên bị vợ đánh đúng là hiền ngoan Đàn ông người xấu người hiền Năm thê bảy thiếp gieo tình khắp nơi Có bao giờ biết nghĩ ngơi Nghĩ về người yêu người tình thuỷ chung Mỗi ngày hết rượu rồi chè Ăn rồi chỉ biết quán cafe riêng mình Nhà cửa ko lo lắng gì Đêm về càng mắng vợ con đau lòng, Các bà thì phãi khá hơn Chăm lo con cái vẩn vơn wuanh nhà Các ông nào có ỡ nhà Ngày ngày đi thã dzê ..bà làng bên Các ông nhớ đóa đừng wuên Vợ thì mà biết bà giết chết liền Máu ghen bà nổi cơn điên Nổi cơn thịnh lộ thiến ông là gì Các ông dù có cực lì Khi không cũng phải lạy quỳ bà thôi ... Đàn ông miệng rộng thì sang Đàn bà miệng rộng tan hoang cửa nhà Ông bà ta đây chẳng sai Đàn bà được cái ăn rồi ngồi lê Nói gần rồi lại nói xa Nói hoài nói mãi đàn ông chán chường Bắc thang lên hỏi ông trời Tại sao ông lại tạo ra đàn bà Để cho thế giới này lại ồn ào thế kia Ông trời bèn trả lời rằng Nếu mà nó ồn thì cụ bẻ răng nó chưa Con trai thì khá gì ta Ba hoa tán dzóc xưng là làm vua Tính tình thì ngang như cua Biệt danh dzê chúa te tua mỗi ngày Đàn ông vẫn như thường ngày Chẵng gì thay đổi bướm bay vẫn là Xỉn say rồi bị vợ la Mà tật vẫn thế là ra lề đường Đàn ông vẩn thế ai ơi Có la có hét cũng chẳng biết nghe Cho nên dũ hơi cho ấm bụng ta Hơi đâu la rầy cho mệt tấm thân gái ,trai ai nhất trên đời ? trai thì chẳng nhất được đâu gái đây đứng nhất về đồ uống ăn đàn bà là thớ gì đây nói năng một nẽo nghĩ suy một đường tại em anh mới thế này Ốm eo gầy yếu, con ma không bằng Hận em anh biết làm gì Khắc lên hàng chữ Chẵng thèm yêu em...