Em à... có lẽ đây là entry cuối cùng Anh viết cho Em muh Anh mong Em sẽ đọc được... vì đây là những lời Anh viết bằng tận sâu đáy lòng Anh... có lẽ cái entry này sẽ rất dở... bởi vì bây gìơ Anh viết nó trong khi đầu óc Anh hoàn toàn trống rỗng và sự đau khổ của kẻ thất tình... Anh đã từng nhầm tưởng rằng... cuộc tình của chúng mình... cuộc tình của Anh và Em... sẽ mãi mãi tồn tại dù cho có gặp bao nhiêu thử thách... bao nhiêu gian khó... thế nhưng... lại ko thể... anh và em đã ko thể vượt qua thử thách nì... cuối cùng anh cũng đã mất em... Có lẽ... tình iu của anh dành cho em ko đủ làm em thấy vui... ko đủ để em có cái cảm giác an toàn... hay vì trái tim em thay đổi quên hết đi những gì em đã hứa... vì thế... em đã đi tìm cho mình 1 tình iu khác... tìm cho em 1 người có thể bên em lúc em cần...có thể cho em mượn bờ vai khiêmm muốn khóc... có thể làm cho em những điều anh ko thể làm, ko thể cho em... Em... là người anh iu nhất... nhưng cũng là người làm anh đau nhất... trước kia... khi em đến... em đã chữa lành cho anh vết thương của cuộc tình thứ nhất để lại... rồi giờ đây... khi em đi... em đã để lại cho trái tim anh những vết thương còn đau hơn vết thương của cuộc tình trước... đau lắm cậu à... nhưng điều đó cũng khiến anh nhận ra... anh iu em hơn người ấy... anh nói thế không phải vì anh mong nhận được sự thương hại của em cũng ko phải mún em quay về bên anh... anh không cần... anh nói thể là chỉ muốn cho em biết rằng... anh iu em... iu nhìu lắm... anh iu em còn hơn iu cả bản thân anh... nhưng anh cũng đành phải chấp nhận sự thật rằng anh đã mất em... em hãy bước đi và sống hạnh phúc hơn em nhé... Còn riêng anh... sẽ phải tập cho mình 1 cuộc sống ko có hình bóng của em... dù biết điều đó thật khó... dù trái tim anh sẽ đau... nhưng cũng phải cố gắng thôi... vì anh không muốn làm phiền em... vì anh không muốn níu kéo những thứ đã hok còn thuộc về anh... Muốn được như thế... có lẽ... trước tiên... anh phải quên được em... Nhưng... anh phải làm sao để quên được em?... anh làm sao quên khi lúc nào hình ảnh của em cũng hiện diện trong tâm trí anh... anh cố gạt bỏ hình bóng của em ra khỏi tâm trí anh... nhưng... ko được... vì đó là tất cả những gì của em mà anh muốn giữ lại... thế nhưng nếu ko như thế thì làm sao anh quên được em?... thế là anh đã thử cố gắng hận em xem... nhưng... anh đã sai... anh càng hận em... anh... càng thấy nhớ em... càng nhận ra rằng... anh ko thể quên được em... anh ngốc quá phải ko?... đôi lúc anh cảm thấy anh thật vô dụng... ngay cả việc hận cái người đã làm anh đau... cái người đã làm anh khóc mà cũng... không được... Em à... để quên em... anh đã thử cố lao đầu vào chơi bời... với hi vọng... những cuộc chơi sẽ làm anh mệt mỏi khiến anh không thể nghĩ về em... nhưng... cũng ko thể em à... anh online mà những hình ảnh của cậu luôn lẩn quẩn trong đầu anh... vì em là...tất cả những gì quan trọng nhất của anh... và anh ko muốn thấy em bị tổn thương... dù... chính... em...đ ã làm tổn thương anh... Quên...ko được...hận em...không thể...thì thôi anh sẽ chờ đợi...chờ đến 1 ngày nào đó em nhớ đến anh... dù anh biết... có lẽ... ngày ấy sẽ ko đến đâu... nhưng anh cũng vẫn sẽ chờ... chờ đến khi... anh... không còn đủ sức để chờ... đến khi... trái tim anh ngừng đập... thì anh... sẽ thôi chờ em... em có biết ko... có đôi lúc anh đứng thật xa... nhìn em... nhìn thấy em cười nói vui vẻ... nhìn thấy em hạnh phúc bên người ấy... anh... đã cười... đã cười trong nước mắt... anh... vui lắm... vì... biết người đó vẫn mang lại cho em tiếng cười... anh... sẽ mãi đứng đằng sau em... sẽ mãi quan tâm đến em... Anh... rất muốn được hàng ngày nói chuyện vui vẻ với em... nhưng... ko thể... anh chỉ có thể đứng thật xa... thật xa mà nhìn em vui đùa với người ấy.... Anh làm thế không phải vì Anh khờ mà là vì... anh đã có 1 trái tim của riêng mình... 1 trái tim luôn dành cho em... Em à... nếu như có một ngày Em thấy cô đơn... thì em hãy nhớ rằng... vẫn luôn có một người đang chờ em...1 người vẫn luôn và mãi yêu em... chỉ một mình em... vẫn mong muốn có một ngày... em sẽ nhớ... sẽ hỉu cho tình cảm của Anh...vì trái tiÂnhnh chỉ rung động khi bên Em mà thôi...