Gió... Mang trong mình dòng máu ấm áp và mạnh mẽ của cha nắng... Nét cuốn hút và dịu dàng của mẹ thiên nhiên... Gió... Là đứa con của ngao du... Là 1 chàng lãng tử của thế giới... Gió đi nhiều lắm! Gió cũng biết nhiều... Yêu nhiều... Nhưng gió chưa bao giờ cảm nhận được tình yêu thật sự... Đến một ngày kia... Khi gió đang đi cùng kiến... Bay ngang cánh đồng... Gió vô tình lướt khẽ qua những cành bồ công anh nho nhỏ... Những cánh bồ công anh khẽ bay vút lên theo cơn gió... Gió là thế... Gió muốn mọi thứ đẹp đẽ trên đời là của gió Để trang trí cho gió... Để gió mãi là người đẹp nhất,hạnh phúc nhất... Nhưng... Khi gió quay lại nhìn cánh đồng 1 lần cuối trước khi ra đi Gió chợt thấy 1 cánh hoa bồ công anh cuối cùng vẫn bám lại nơi thân cây... Lẻ loi... Nhưng... Mạnh mẽ... Gió ngạc nhiên,gió quay lại để được ngắm cánh hoa mỏng manh ấy... Gió muốn có nó hơn bất cứ thứ gì hết... Gió bỏ tất cả để đến cạnh hoa... Bỏ kiến,bỏ cả những cánh hoa kia... Để được bên cạnh cánh hoa ấy... Và... Gió đã khiến cánh hoa ấy xiêu lòng,chấp nhận là người của gió... Gió cuốn hoa bay đi... Bay thật xa thật xa...về phía chân trời hạnh phúc... Gió ôm ấp ve vuốt những sợi bông trắng của hoa... Trao cho hoa nụ hôn đầù đời của một thời vụng dại... Đi với hoa... Gió cảm nhận được tình yêu... Là tình yêu chứ không phải là bất cứ thứ gì khác... Gió kể cho hoa nghe mọi chuyện của gió... Gió hát cho hoa nghe những khúc ca thật nhẹ nhàng... Gió hát không hay,những trong những lời ca ấy là tất cả ước mơ của gió... Là "ngôi nhà và những đứa trẻ" Là ngôi nhà dựa lưng vào núi,quay mặt ra biển... Là nơi hoa hứa sẽ mang cho gió một ngôi nhà thật sự... 1 gia đình... Father And Mother.I Love You... Nơi chỉ có tình yêu... Nơi mà không tồn tại quá khứ... Chỉ còn hạnh phúc... Và Gió cùng hoa... Những... Gió đâu biết rằng... "Trên đời làm gì có ai yêu au được mãi mãi..." Gió va hoa cứ bay mang theo bao nhiêu mộng ước... Để rồi... Một buổi sáng khi gió tỉnh lại... Gió thấy hoa đang ở 1 nơi thật xa... Hoa mệt mỏi vì bay theo gió... Chỗ của hoa đâu phải là bầu trời... Cuộc sống của hoa đâu phải lả những chuyến bay... Thứ hoa cần là một bến đỗ bình yên... Nơi những hạt mầm trong hoa có thể đâm chồi và nở ra hàng vạn bông hoa khác... Còn gió... Cuộc sống của gió là bầu trời,là những chuyến bay,là những vùng đất mới... và... Là hoa... Không có hoa gió trở nên giận dữ... Không có hoa,gió trở nên lạnh lùng... Không có hoa,gió trở thành một con người khác... Vô cảm. U uất. Và... Đầy hận thù... Gió muốn phá hủy tất cả trên đường đi,gió thét gào...để không ai được nói gió yếu đuối... Để khi còn lại một mình... Gió gục ngã Và... Khóc... Nước mắt gió rơi thật nhiều,thật nhiều...Thành cơn mưa nhẹ...Chăm chút cho tình yêu đang đâm chồi giữa đất và hoa... Đến một ngày... Hoa vương mình trong nắng mới trở thành một đóa hoa rực rỡ... Những hoa sẽ không bao giờ tìm thấy được gió nữa... Và hoa tưởng rằng Gió đã đi về một nơi mang cho gió chút yên bình... Gió đã đi về một nơi không ai biết gió là ai... Gío đã đi về nơi không có hoa... Bỏ rơi hoa.. Nhưng thật ra... hoa đâu biết Gió vẫn ở lại nơi đó... Đêm đêm vẫn rơi những giọt sương để tắm mát cho hoa... Đó là nước mắt và cũng là máu... Gió muốn được ỏ bên hoa...chăm sóc cho hoa... Nhưng...hoa có còn yêu gió nữa đâu.hoa có còn là của gió nữa đâu. Và..Gió đâu đủ sức mang cho hoa hạnh phúc... Gió chỉ có thể ngắm hoa từ trên cao... Gió chỉ có thể nhìn hoa cười với đất trpng hạnh phúc.. Hạnh phúc nhỏ nhoi của tột cơn gió... Hạnh phúc buồn... Gió sẽ không yêu ai nữa... Gió cũng không bao giờ đi đâu... Gió sẽ mãi yêu hoa như gió đã từng yêu... Một ngày kia... Những cánh hoa mới sẽ theo những con gió khác đi về nới gọi là hạnh phúc... Và... Những cơn gió ấy sẽ cảm nhận được chân lý: "Niềm hạnh phúc cuả tình yêu không phải được ở bên người ấy...mà được nhìn họ hạnh phúc" Đó là sứ mệnh của những cơn gió mà người đời vẫn hay cho nó là 1 kẻ không biết trân trọng tinh yêu... Chúc người bạn yêu luôn hạnh phúc....