Giọt Đắng

Thảo luận trong 'Tâm sự chính mình' bắt đầu bởi ^T-T^, 28 Tháng năm 2011.

  1. Offline

    ^T-T^

    • Thành Viên Mới

    Số bài viết:
    9
    Đã được thích:
    10
    Điểm thành tích:
    0
    Em trả hay anh trả đây?
    Sao anh lại hỏi vậy?
    Nếu anh trả, lần sau em không có cơ hội đi uống cafe với anh nữa đâu.
    Nhưng anh là con trai mà
    Thì sao chứ? Bắt anh trả tiền à?
    Nhưng thường thì con trai phải vậy mà
    Nhưng anh không phải vậy
    Chẳng lẽ anh bắt em phải trả tiền?
    Uhm, nếu em muốn lần sau đi uống với anh tiếp?
    Con trai gì mà. Anh là vậy mà, mà thôi nếu em không muốn đi với anh nữa.
    Chủ quán........ Thôi để em!

    [IMG]

    Lần hẹn hò đầu tiên của Tôi và Anh như thế đấy, Anh kiêu ngạo một cách đáng sợ, anh làm tôi luôn phải bối rối, đứng trước anh tôi không biết nói gì cả, chỉ làm và nghe theo những lời anh nói, anh dắt tôi đi lang thang trong cuộc nói chuyện, vứt tôi ra giữa lòng đại dương rùi dìm tôi xuống không một chiếc phao, để tôi phải chới với một mình. Anh để tôi tự vật lộn với những trò đùa anh đưa ra, đã có lúc tôi gét anh, tôi muốn giết anh ngay lập tức nếu có thể, và cũng có lúc tôi yêu anh thật nhiều!

    [IMG]

    Sao anh không mùa quà sinh nhật cho em?
    Để làm gì chứ?
    Chẳng lẽ anh có thể như thế sao, cho em thôi một chút nhớ về em thôi, 1 cái nơ xấu xí cũng được thôi mà anh.
    Anh không thích, em tự mua đi, cái đó nhiều mà, đâu cần anh phải mua.
    Nhưng, .....
    Thôi anh phải đi đây, tối anh bận rồi, em sinh nhật vui vẻ với bạn nhé.
    Tại sao em phải yêu anh chứ? Tôi hét lên
    Vì cuộc đời này anh dành cho em, em hiểu chư! Anh lạnh lùng đáp
    Chỉ vì thế thôi hay sao, chỉ vì thế mà anh quen em, chứ không phải anh yêu em à
    À, cũng có thể lắm chứ?
    Tôi nấc lên thành tiếng, thôi anh đi đây, khóc ít thôi nhé, để dành nước mắt tối khóc tiếp
    Là sao? Anh muốn tôi khóc đến bao giờ
    Đến khi nào em không muốn khóc nữa thì thôi.
    Anh ác lắm. Anh em lặng bỏ đi, để tôi một mình, lại một mình


    [IMG]

    Anh? Em muốn chia tay
    Không chịu nổi anh nữa à, sức chịu đựng của em kém thế nhỉ.
    Tôi im lặng, không biết nói gì, lòng rối bời muốn hét thật to. Anh là gì chứ, là gì mà tôi phải chịu đựng một cách vô cớ.
    Là người yêu của em.
    Thế thì sao, người yêu hả, anh coi em là người yêu của anh hả, có thật như thế không anh.
    Anh im lặng mỉm cười
    Mà thôi, nếu em không chịu đựng được thì chia tay, có lẽ thế tốt cho em hơn.
    À, Em hãy nhớ rằng: “Anh sinh ra là để dành cho em”. Khi nào em cảm thấy có đủ bản lĩnh thì hãy đến gặp anh nhé
    Đó là câu cuối cùng anh dành cho tôi.

    [IMG]

    Anh đã xa tôi như thế đấy, đơn giản như lúc anh đến, bỏ tôi lại như cái ngày anh vớt tôi lên giữa biển khơi, tôi hết nước mắt để khóc vì anh. Tôi quyết định không yêu ai cả, không phải vì nuôi dưỡng cái mối tình đầu, chỉ vì tôi sợ, tôi lại đau thêm lần nữa, nước mắt tôi không đủ để khóc thêm một lần, cho đến bây giờ tôi vẫn tự hỏi vì sao tôi lại yêu anh nhiều đến thế, tôi chưa từng được chìm trong hạnh phúc dù chỉ một lần. Nhìn những người yêu nhau tôi thầm ước được một lần như vậy, tôi vẫn nghĩ rằng có phải: "Em sinh ra là để dành cho anh"

    [IMG]

    \[IMG]

    Kì tốt nghiệp sắp tới, tôi không còn nhớ tới anh nữa, tôi lao đầu vào học, tôi cũng thầm cảm ơn anh chính vì anh mà tôi tìm lại được cho mình cái niềm đam mê đã bị đốt cháy từ lâu, ước mơ mà tôi tưởng chừng đã bị vụt mất, cuộc sống mà tôi đã cảm nhận được từ gia đình, bạn bè, và cả anh nữa.

    [IMG]

    Hàng ngày tôi vẫn nhận được một bông hoa tường vi, tôi không hiểu ai tặng cho tôi mỗi buổi sáng khi tôi đến lớp, nó nằm nhỏ gọn trong ngăn bàn của tôi. Xinh xắn, tôi dường như còn cảm nhận được nó còn rất tươi, những hạt sương còn đọng lại trên những chiếc cành bé li ti. Tôi cũng không quan tâm vì tôi biết những người con trai chỉ cố gắng bày tỏ những lời tỏ tình dễ rung tai những người con gái, sự dối trá của nó trong nằm trong các câu chữ được được mài một cách láng bóng, tôi không thích thế, không thích chút nào.

    [IMG]

    Tôi không còn nhận được những đóa hoa Tường Vi nữa, điều mà tôi cảm thấy có một chút nhớ còn đọng lại trong con người tôi một thời học sinh và pha lẫn một chút tiếc nuối. Hình bóng anh lại hiện về trong tôi, nhẹ nhàng, im ỉm, nó ngấm thật sâu vào những mạch máu làm con tim tôi nhức nhối, tôi nhớ anh vô cũng.
    Anh, anh yêu em nhé, nụ cười kiêu ngạo của anh lại hiện ra không làm tôi bối rối như khi xưa nữa.
    Thế nào cô bé, có đủ bản lĩnh rồi à
    Chút chút!
    Chịu đựng được bao lâu đây.
    Khi nào anh hết chịu nổi em thì thôi
    Quán cũ nhé
    Lại cái quán đó à? Quán khác đi anh
    Không anh thích quán đó
    Nhưng em muốn đi quán khác
    Thì em đi đi, anh tới quán cũ
    Tôi cười nắc nẻ, cũng chẳng hiểu vì sao tôi cười nữa
    Em cười gì đó.
    Tôi lắc đầu rồi cầm tay anh lôi đi
    Thả tay anh ra, em làm gì thế
    Bắt cóc anh.
    Bắt anh đi đâu
    Anh im lặng đi không em giết anh bây giờ
    Anh lại mỉm cười, không còn nụ cười đó nữa, nó nhẹ nhàng thánh thiện, nó làm cho tôi cảm thấy vô cùng ấm áp, hạnh phúc
    Tưởng em lôi anh đi đâu
    Anh thích quán củ mà, em chiều anh đó
    Hôm đó tôi nhận ra chính anh là người đã tặng những đóa hoa Tường Vi cho tôi mỗi ngày. Tôi hỏi sao anh lại tặng em hoa Tường Vi
    Ủa? em không biết ít nghĩa loài hoa đó à?
    Không. Anh nói đi
    Thôi. Em tự tìm đi
    Tôi không nài nỉ nữa vì biết có cố gắng thế nào thì anh cũng sẽ không bao giờ nói ra.
    …………………………….....................................................................................................
    Anh tính hay em tính tiền đây
    Tất nhiên là em rồi. Ai lại để anh phải tính chứ
    Thôi để anh tính cho
    Uhm, nếu anh không muốn lần sau đi chơi với em nữa thì anh tính đi
    Anh thèm đi chơi với em à
    Tất nhiên
    Vì sao?
    Vì anh thích em chứ em có thích anh đâu
    Thế hả, thế lần sau em đi một mình đi
    Được thôi, em về đây, anh đừng có mà hối tiếc nhé
    Diệu Linh!
    Tôi quay lại, thấy tiếc rồi hả. Không nói gì anh ôm tôi vào lòng, ấp áp cái mà đầu tiên tôi cảm nhận. Lần đầu tiên tôi thắng, lần đầu tiên anh nói yêu tôi. Trong vòng tay anh ý nghĩ hiện về
    “Đúng rồi! Anh sinh ra là để dành cho em”

    Hết!

Chia sẻ trang này

Advertising: Linux system admin | nukeviet | nukeviet 4 | Upload ảnh miễn phí