Mật mã trong thơ tình Nguyễn Bính

Thảo luận trong 'Thơ- Văn' bắt đầu bởi myeuhn, 5 Tháng mười một 2009.

  1. Offline

    myeuhn

    • Thành Viên Mới

    Số bài viết:
    5
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    0

    [IMG]
    Ở ta, khi viết thơ tình, đa phần các nhà thơ đều không muốn đưa tên thật của “nguyên mẫu” vào trong tác phẩm của mình. Đó có thể do họ ngại… phiền phức, hoặc do thói quen. Riêng Nguyễn Bính thì khác hẳn. Mỗi lúc thầm yêu trộm nhớ một “em” nào, ông đều tìm cách đưa được tên người đó vào thơ.

    Tất nhiên, vì là nhiều… “em”, nên nhà thơ thường cũng chỉ dám đưa một cách kín đáo, nghĩa là để nó đồng âm đồng nghĩa với một chữ nào đó trong câu thơ, và phải là người “trong cuộc” hoặc thật thân gần mới nhận ra. Bởi vậy, nói Nguyễn Bính là người cài đặt nhiều “mật mã” trong thơ, kể cũng không ngoa.

    Theo sách “Giai thoại văn học” (NXB Hà Nội, 2005) thì mùa hè 1941, Nguyễn Bính trên đường vô Nam đã dừng bước tại thị xã Thanh Hóa. Tại đây, trong thời gian ăn nghỉ ở nhà người bạn làm thư ký hỏa xa là Nguyễn Hải Thoại, Nguyễn Bính đã bị hút hồn bởi một giai nhân tên Thuận.

    Có không ít đêm, Nguyễn Bính tít mít ở xóm Lò Chum nơi cô Thuận đang sống phận đào nương. Sợ bạn sốt ruột, lo lắng, Nguyễn Bính làm mấy câu thơ nhờ người đưa về cho Hải Thoại:
    “Thuận lòng đón gió cành đưa
    Hẹn ngày có thấy cho vừa lòng nhau”.

    Đọc hai câu thơ trên, lại thấy chữ Thuận được viết đậm, Hải Thoại đoán ngay Nguyễn Bính đã phải lòng cô Thuận. Ông tức tốc xuống xóm Lò Chum tìm bạn. Quả nhiên Hải Thoại đã gặp Nguyễn Bính ở đây.
    Có lẽ vì điều đó mà Nguyễn Bính được xem là người cài đặt nhiều mật mã trong thơ.
    Còn những “mật mã” nào bạn chưa biết ? Hãy ghé thăm trang :
    http://vietnamrank.com/thovietco
    để tìm hiểu về ông nhé.

Chia sẻ trang này

Advertising: Linux system admin | nukeviet | nukeviet 4 | Upload ảnh miễn phí