Lời tác giả: “Tôi chẳng phải là nhà văn, cũng không phải là nhà thơ. Tôi chỉ góp nhặt những yêu thương trong đời để xoa dịu những trái tim đau. Tôi chỉ thu lượm những nỗi đau trong tình để nâng niu những trái tim yêu. Chỉ mong bình yên luôn ngự trị trong trái tim mỗi con người.” Tặng bạn của tôi, Bean! Em hỏi anh khoảng cách nào xa nhất? Anh trả lời: Từ trái đất đến mặt trăng. Không phải đâu anh đường vào tim nhau đó Đi trọn một đời mà vẫn chẳng tới nơi. Em hỏi anh khi nào cô đơn nhất? Anh trả lời: Xung quanh chẳng có ai. Không phải đâu anh là khi mình vừa mất Người từng thề gắn bó mãi không phai. Em hỏi anh ai là người nghèo nhất? Anh trả lời: Chắc hẳn kẻ ăn xin. Không phải đâu anh người nghèo nhất Là người chẳng có gì để mất ở trong tim. Em hỏi anh điều gì vĩnh cửu nhất? Anh trả lời: Chắc chắn là tình yêu. Không phải đâu anh tình yêu rồi sẽ mất Chỉ nỗi đau còn hiện hữu mà thôi. Em hỏi anh rất nhiều câu hỏi khác Anh đã trả lời và chỉ hỏi một điều thôi Rằng: " Tại sao em lại nỡ xa tôi? " Anh vẫn đợi, chờ em về giải đáp. Ghé thăm FaceBook của Blog Việt Việt Báo (Theo_VietNamNet