Online chỉ để nhìn 1 cái njck sáng...cố tỏ ra lạnh lùng...nhưng thật ra mình thật yếu đuối....... Sợ... vì cái xã hội này đang dần thay đổi... Sợ... vì mọi người xung quanh tôi ai cũng đang thay đổi... Sợ... vì cảm thấy... ...chính con người mình cũng đang dần đổi thay... Sợ... 1 ngày nào đó sẽ ko còn là mình nữa... trở thành 1 người khác...! Sợ... khi chúng nó bảo Sao dạo này mày... "LẠ" thế ??? sỢ ... ...ánh mắtcủa mẹ... "Mẹ ko ngờ bây giờ con lại như thế "........ Sợ... Vì hình như trong mắt mọi người... Mình đã thay đổi....~ VÌ... Lâu lắm rồi chưa được cười... 1 cách thoải mái... 1 nụ cười thực sự lâu lắm rồi ko cảm thấy 1 niềm hạnh phúc... dù là vô cùng nhỏ bé Bấy lâu nay sống luôn sống giả tạo luôn đeo 1 cái mặt nạ... Khóc... Đâu phải lúc nào buồn Cũng có thể khóc...Chết... nói thì dễ lắm nhưng .... .........chết' ................ không phải là cách giải quyết vấn đế Làm ơn... có ai đó giữ tôi lại khỏi bị cuốn theo Phải tự dứng dậy... Phải!!!....nhưng...... Sợ......................... KHÓ LẮm sợ.....cái cảm giác khi đi ngang qua ai đó mà người đó lại coi mình như một [ Người lạ nơi cuối con đường] sợ....khi thấy ai đó đi cạnh 1 người khác ko phải là mình... sợ ....khi mà mình thật sự mất người ấy ...1 cảm giác trống rỗng...lạnh lẽo....cô đơn...... ...........thật ra mình là ai???................ Đằng sau nụ cười . . . là nước mắt đằng sau nước mắt . . . là niềm đau đằng sau tình đầu là tan vỡ. . . đằng sau nỗi nhớ . . . là tình yêu ....... đằng sau lời yêu . . . là dối trá đằng sau lạnh giá . . . là khát khao. . . . đằng sau chiêm bao. . . là vỡ mộng đằng sau biển rộng . . . là bão GIÔNG đẰng sAu cẢm thông lÀ thương hại ..... đằng sau khép lại . . . Là Mở Ra