Gửi đến các bạn sinh viên những trăn trở của một người trẻ tuổi Giờ này có thể bạn đang ngủ rất ngon. Tôi thì không dù đồng hồ chỉ đúng 2h sáng.Sao tôi cứ trăn trở nhiều thứ..Nhiều khi cũng thắc mắc không biết mình có phải 19 tuổi không nữa?Đây không phải là một chủ đề to tát hoặc mới mẻ gì, nhưng tôi trăn trở nên chia sẻ, thế thôi! Tôi nhớ trong một tác phẩm nào đó của nhà văn Phan Việt có đoạn: “Nếu có một thời điểm nào đó trong cuộc sống, mà chúng ta cần và nên bị dúi xuống bùn lầy tăm tối, tốt nhất hãy chọn lúc 18 – 25 tuổi, lúc mà bạn có cả sức khỏe lẫn sự dẻo dai, cả hưng phấn lẫn thất vọng, cả niềm tin sắt đá lẫn sự ngoan cố mù quáng, cả sự hiểu biết bằng bản năng và trực giác chưa bị pha tạp lẫn sự tăm tối vì mơ hồ nhận thấy những lực cản của xã hội. Nghĩa là có tất cả mà lại chẳng có gì vững chắc” . Tôi nghĩ nó đúng và thời điểm ấy là Tuổi Trẻ.Ở cái tuổi 19 như tôi cái tuổi ôm trọn thời sinh viên này, lẽ ra các bạn phải dấn thân thật nhiều, trằn trọc, suy tư thật nhiều về cuộc đời, về xã hội, về dân tộc,… thậm chí mất ăn mất ngủ, thao thức đêm dài. Có quá nhiều câu chuyện kể về những con người sinh ra trong hoàn cảnh nghèo khó, cùng cực để rồi họ có động lực vươn lên thành công. Tôi từng đọc và cả tiếp xúc với những con người ấy và tôi nghĩ: “Nếu ở trong hoàn cảnh đó, mình cũng sẽ có động lực vươn lên như họ thôi” .Phải không các bạn !!!Nếu bạn cũng có những suy nghĩ giống như tôi cho trường hợp trên, thì tôi nghĩ rằng các bạn cũng nên làm vậy ??? Đó là những con người đáng ngưỡng mộ và trân trọng bởi họ đã nỗ lực vươn lên trong cuộc sống... Gia đình tôi không giàu, nhưng cũng không quá nghèo ,tôi học không xuất sắc, nhưng cũng không dở. Tôi không tự ti, nhưng cũng chẳng tự tin về mình lắm. Tôi không có nhiều mối quan hệ trong cuộc sống, nhưng cũng có không ít bạn bè,… Tôi nói như vậy chỉ để muốn chia sẻ với bạn rằng ai cũng có thể vươn lên cho dù xuất thân trong hoàn cảnh gia đình như thế nào, thành tích học tập ra sao, dù là thông minh vừa hay kiệt xuất, hay ngu si đần độn,… Chỉ cần một tư duy đúng đắn, nuôi dưỡng khát vọng lớn và dám đứng lên từ việc nhỏ bằng tất cả trách nhiệm của mình. Ai cũng có thể vươn lên và làm được!Hôm qua tôi đi phỏng vấn 2mit.org về tôi nghĩ...Những câu hỏi đặt ra cho tôi nhiều khi khiến tôi chỉ biết cười trừ vì thật sự không biết phải trả lời sao cho thỏa đáng nữa và hơn nữa là cảm giác run sợ khi đứng trước ống kính....hjhj. Tôi nghĩ không biết tại sao những câu hỏi ấy lại được nêu lên đó thắc mắc và giờ tôi nghĩ được đó là cách rất hay để học hỏi.Vì thế nên thông qua những câu hỏi ấy, tôi thấy một thực trạng tư duy kém và bị động đang ăn sâu vào trong nhiều bạn sinh viên. Điều tôi cũng muốn nói đến một nữa là tư duy vô cùng nguy hiểm ở các bạn sinh viên, tư duy mì ăn liền và từ đó dãn đến tư duy đòi hỏi....Nào là đòi hỏi tiền bạc , điểm cao được ăn ngon mặc đẹp........ Cái gì cũng muốn có ngay kết quả mà không phải bỏ công sức. Cái gì cũng muốn người ta mang đến dâng cho mình, ngồi rung đùi mà hưởng trái ngọt.Sao các bạn không nghĩ vào đó là những ước mơ cảu mình đi ước mơ lớn cần phải làm do chính sức của mình đi...Có le nó sẽ đáng tự hào và được tôn trọng lắm nhĩ ???Bạn nên nghĩ cho tương lai của mình ? Các bạn ơi, ước mơ lớn là tốt. Như tôi muốn mức lương cảu tôi không những 800 USD/tháng,8000 hay 80.000 USD cũng được hihi. Nhưng, bạn cần phải trả lời câu hỏi là bạn có cái gì để người ta phải trả cho bạn mức lương đó? Bạn phải thay thế tư duy đòi hỏi bằng một tinh thần cống hiến hăng say, không ngại việc, không chê việc, làm với tất trách nhiệm và chuẩn mực cao nhất để đổi lại kinh nghiệm và sự tín nhiệm. Chứng minh cho họ thấy đi đã, khoan đòi hỏi, rồi bạn sẽ được trả công xứng đáng sau này....Vì vạy cố lên các bạn nhé...Cuối cùng, điều khiến tôi trăn trở nhiều nhất ở các bạn sinh viên là không có một khát vọng lớn cho chính mình....Tôi tin rằng vẫn có rất nhiều bạn trẻ đang từng ngày nỗ lực vươn lên cho ước mơ cảu mình...Nhưng mà sinh viên hiên nay chỉ biết mong làm sao có đủ tiền sống mỗi ngày; làm sao có thể thi đậu tốt nghiệp; làm sao để có thể tìm được một công việc ổn định sau khi ra trường; làm sao có thể tự lo được cho bản thân sau khi tốt nghiệp,... Tôi cũng từng như các bạn vậy đó.. Tôi thật sự lo, lo lắm các bạn ạ! Vì tôi cũng không biết phải làm gì để trả lời nhưng cái đó khi tôi chưa có sự nổ lực được,bây giờ cần phải làm gì đây? Câu hỏi này quả là rất rộng và quá khó với tôi còn với các bạn thì sao. Nhưng tôi có 1 điều để chia sẻ với sinh viên,tôi muốn nói rằng các bạn cần phải CHỦ ĐỘNG .Phải đứng lên đừng chờ ai đem thành công đến nhé các bạn...Đó là suy nghĩ của minh con của các bạn thì sao.....? Đó là trăn trở của tôi gửi đến các bạn sinh viên đến cuôc đời thật đẹp của họ, vì thế đừng lãng phí thời gian để biến mình thành một thế hệ mới của xã hội. --- Nhập chung bài viết, 29 Tháng mười một 2012 --- Chúc các bạn luôn là chính mình.....!!! - Sưu tầm -
Cuối cùng, điều khiến tôi trăn trở nhiều nhất ở các bạn sinh viên là không có một khát vọng lớn cho chính mình......Hay đấy bạn
"Vì tôi cũng không biết phải làm gì để trả lời nhưng cái đó khi tôi chưa có sự nổ lực được,bây giờ cần phải làm gì đây?" .... Mấy ngày qua mình đã thấy hành động cày game quên ngày tháng của bạn, quả là 1 sự nổ lực phi thường... Chỉ với 3 ngày đã từ level 1 lên đến level 102. Cứ cái đà này chắc chắn bạn sẽ có 1 tương lai tươi sáng đó.