Từng nghe! Việc thi cử ắt để qua môn Phần điểm số chẳng nên xem trọng Như lũ sinh viên ta từ trước Vốn quen tuồng quay cóp đã lâu Đến nay dù đã lớn hơn Nhưng tật xưa chẳng hề thay đổi Từ Văn, Sinh, Sử, Địa bao lần thi lại, thi đi Cùng Toán, Lý, Hóa, Anh mấy phen nhức đầu, nhức óc! Tuy cố gắng thì cũng vượt qua Song điểm lớn thôi đừng mơ tới Cho nên: Anh Văn bao phen nguy tính mạng Đại Số lắm lúc phải hy sinh Bài 1 tiết chết ngắt môn Văn Bài cuối kỳ chết tươi môn Sử Việc xưa là thế Nhớ lại còn kinh Vừa rồi: Nhân Giám thị một phút lơ là Ta thừa cơ giở trò quay cóp May làm sao gặp thằng cũng tốt Cho coi bài mà chẳng kể công Từ nhỏ luyện viết chử nhanh, nay có dịp xài Khi xưa quen nhìn chử xấu, nay đem ứng dụng Vừa hỏi vừa làm, đủ muôn ngàn cách Chép càn chép ẩu, hơn chục phút dư Giám thị nhìn rồi cũng ngó lơ Tay thấy thế lại càng làm tới Thầy cũng thương sắp ngồi toàn gần đứa giỏi, không coppy thì phụ lòng thầy Bạn lại tốt đưa xem bài thi hết sạch, muốn tự làm e hoài công bạn Việc đưa đẩy, qua cơn bỉ cực, thấy cũng vui vui Gặp thời may, đến lúc thái lai, lòng nghe phơi phới Cổng đại học thênh thang rộng mở Đường công danh sáng chói đang gần Thằng cặp sách, đứa xiêm y, nhắm hướng Sài Gòn thẳng tiến Nay tiệc này, mai tiệc nọ, xóm thôn mừng cậu tú tài Chẳng ngờ đứa dốt như me Có ngày cũng vào đại học Kỳ tích thay, trước nay xem ra chỉ một Nhiệm mầu thay, đến giờ chắc thiệt không hai Người thì ranh tỵ Đứa lại xun xoe Hôm nay Ghế giảng đường chểm chệ Kết bạn năm ba thằng Việc học hành thấy hãy còn lâu Lo giao tiếp để phòng bất trắc Hay Văn hay Sử, kể ra cũng mấy mươi thằng Giỏi Toán giỏi Sinh, tính lại cũng vài chục đứa Quên ăn vì nhậu, quán ven đường quen thuộc sạch trơn Uống rượu trừ cơm, thấy tửu lượng ngày càng thêm mạnh Những trằn trọc vì đường học vấn Có bạn rồi cũng thấy an tâm Vừa khi kết đặng bạn vàng Chính lúc nghênh tân phá cựu Ngặt vì: Tín chỉ hãy còn mới mẻ Học nhà trước đó chưa từng Môn lý thuyết thiếu kẻ học cùng Phần bài tập thiếu người chia sẻ Nhắm trong đám bạn, cùng tiên phong thiệt chẳng có ai Ra sức dò tìm, người có khiếu lại càng khó thấy Thật là: Trông người, người càng vắng bóng, mịt mù như nhìn chốn bể khơi Tự ta, ta phải dốc lòng, vội vã hơn cứu người chết đuối Phần vì lo môn học Phần lại sợ thầy cô Hình Họa Họa Hình, thi trượt mấy lần Cơ kết cấu, suýt toi mấy đợt Trời thử lòng nhiều phen vấp ngã Ta gắng chí khắc phục gian nan Học lý thuyết buổi khuya, gà gáy ì xèo mới lo chợp mắt Làm bài tập ban ngày, cơm canh nguội lạnh mới bắt đầu ăn Gươm trí tuệ dùi mài, mài lâu cũng bén Đèn tri thức năng khêu, khêu riết cũng minh Chẳng bõ công sức học hôm mai, kết quả thật vui vầy Thật trời còn đoái kẻ có lòng, niềm tin thêm tở mở Thầy cô tất thảy mĩm cười, chấm điểm A đầy trong môn học Bè bạn hãy cùng đoàn kết, mọi khốn khó đều đã vượt qua Sửa thói học hành, chăm lo đèn sách Chọn người giao thiệp, rèn luyện lễ nhân Thật hay: Đem bài vở để thắng rượu chè Lấy học hành để thay game gái Sức Bền Vật Liệu thầy Duy phải nể Cơ học đất tiến sĩ Đạt mĩm cười Cội rễ đã sâu Tư duy thêm vững Thầy Trung, thầy Wéo sinh viên nghe tên đều vở mật, xem điểm ta khẻ cũng gật đầu Cô anh văn chuyên ngành,đường otô học trò nhắc đến thấy kinh tâm, nghe đến mình tỏ lòng quý mến Bởi thế: Lũ óc heo ngày trước khinh lờn, nay thấy thế thảy đều lác mắt Bầy thiển cận khi xưa nhạo báng, giờ nghe tên đều phải há mồm Tiếng tăm ngày một vang xa Danh vọng ngày thêm lừng lẫy Chẳng những biến hóa kỳ diệu Cũng là hiếm thấy xưa nay Mối học từ nay vững bền Tư duy từ nay đổi mới Vận hạn bỉ rồi lại thái Nhật nguyệt hối rồi lại minh Ngàn năm vết nhục nhã sạch làu Muôn thuở nền gia giáo bền vững Âu cũng nhờ tổ tông lặng thầm phù trợ!