yêu em

Thảo luận trong 'Đời sống sinh viên' bắt đầu bởi OPTIMUS PRIME, 5 Tháng mười một 2011.

  1. Offline

    OPTIMUS PRIME

    • Thành Viên Mới

    Số bài viết:
    57
    Đã được thích:
    134
    Điểm thành tích:
    0
    Hôm nay mình sẽ kể một câu chuyện khác không nói về tình yêu.
    Anh và nhỏ quen nhau tại một lớp học Anh Văn buổi tối,anh là một người nhút nhát không cởi mở,ngày ngày anh đi từ nhà về trường và từ trường về nhà lủi thủi chỉ một mình không bạn gái không người yêu. Ngày hôm đó có lẽ như là định mệnh của anh,hôm đó không biết vì lí do gì anh đến sớm không làm gì cả anh lấy sách ra đọc,đọc chỉ được một đoạn thì nhỏ đi vào anh ngất ngây với đôi môi và nụ cười cực quyến rũ ấy,anh đánh rớt quyển sách mình đang đọc nhỏ nhìn anh mỉm cười anh không kịp nhớ mình đã làm gì vào lúc ấy. Thầy vào lớp anh nhìn nhỏ từ phía sau,dáng của nhỏ thật thon gọn và thật uyển chuyển nhẹ nhàng chẳng hiểu tại sao cứ nhìn mãi phía sau lứng ấy.
    Từ đó trở đi anh như một người khác anh nói chuyện nhiều hơn cởi mở hơn anh làm mọi thứ để nhỏ chú ý tới anh nhưng nhỏ chẳng thèm quan tâm. Anh quen được bạn của nhỏ hỏi ra thì anh biết nhỏ đã có bạn trai rồi người mà hay chở nhỏ đến trường ấy. Anh âm thầm như một ngừoi anh chia sẻ cho nhỏ những vui buồn trong việc học trong gia đình anh như người anh của nhỏ vậy. Rồi anh tới nhà nhỏ ngôi nhà thật ấm áp anh hay sang nhà nhỏ để sửa dùm cái laptop hư hay chỉ để chỉ nhỏ một bài toán khó. Nhỏ nói rất nhiều mọi thứ về bạn trai mình. Rồi một hôm nhỏ không nói gì cả,anh mua nhỏ kem loại mà nhỏ thích,chở nhỏ đến bờ hồ anh đứng đó nhìn nhỏ,nhỏ không nói gì hết rồi nhỏ rơi nước mắt nhỏ nói "Em mới chia tay" giọt nước mắt lăn dài anh vội lấy khăn lau "Lên xe".Anh và nhỏ đã đi không biết bao con phố bao đoạn đường rồi về nhà nhỏ cảm ơn anh. Những ngày sau đó không thấy nhỏ khóc nữa nhỏ vẫn vui tươi như ngày nào. Một tháng sau nhỏ nói với anh nhỏ sắp ra Hà Nội nhỏ đi học xa lắm nhỏ sẽ đi rất lâu. Anh buồn tại sao nhỏ không nói ra sớm hơn để anh chuẩn bị. Rồi ngày nhỏ ra sân bay anh đến tiễn nhìn nhỏ khuất sau cánh cửa anh vội gạt tay trên khóe mắt.
    Anh thường xuyên chat với nhỏ giữ liên lạc và rồi hè năm ấy nhỏ về thăm nhà nhỏ nói nhỏ có bất ngờ cho anh,anh vui lắm anh đã chuẩn bị kĩ anh sẽ nói nhỏ là anh yêu nhỏ anh sẽ tỏ tình với nhỏ. Món quà bất ngờ ấy là anh chàng Hà Nội cao to đẹp trai khoát tay đi cùng nhỏ,nhỏ cười rất tươi và hạnh phúc. Anh hụt hẫng anh cố cười anh tặng nhỏ bó hoa mà tay như không phải của mình. Anh không thể chịu được điều đó anh không thể mãi làm quân sư tình yêu cho nhỏ được anh trốn tránh nhỏ. Anh nhắn tin cho nhỏ "Mai anh ra Đà Nẵng có công tác gấp". Nhỏ trách anh tại sao đi mà không báo sớm hơn. Anh đưa nhỏ password Facebook nói với nhỏ khi nào thích thì lên xem. Anh đi và không liên lạc gì với nhỏ,không chat không nhắn tin điện thoại anh không liên lạc được nhỏ không biết địa chi của anh. Nhỏ buồn và chợt nhớ ra tại sao anh lại đưa password facebook cho nhỏ để làm gì. Và nhỏ gõ mật khẩu đọc những dòng nhật kí của anh: Ngày đầu tiên gặp em .... ngày em không đến lớp ..... ngày em buồn ........ ngày em đi xa ......... ngày anh xa em .......... hãy trả lời cho anh biết. Nếu như im lặng là câu trả lời của em vậy thì anh sẽ không nói gì cả anh yêu em. Em chợt khóc sao em quá ngu dại tại sao em lại dối anh đó chẳng phải người em yêu đó chỉ là người em bà con ở ngoài Hà Nội. Anh biết không em yêu anh biết bao chỉ muốn anh ngõ lời với em từ lâu lắm. Và rồi nhỏ viết một dòng ghi chú: Ngày đầu tiên em khóc vì một người em yêu. Ngày đầu tiên em nói với anh là em mong anh về bên em biết chừng nào. Ngày đầu tiên em thấy mình hạnh phúc em yêu anh.


    sưu tầm
    killyou117 thích bài này.

Chia sẻ trang này

Advertising: Linux system admin | nukeviet | nukeviet 4 | Upload ảnh miễn phí