Phía cuối 2 con đường

Thảo luận trong 'Sinh viên cùng chia sẽ' bắt đầu bởi Đặng Hiền, 4 Tháng mười 2013.

  1. Offline

    Đặng Hiền

    • Đời sống sinh viên

    Số bài viết:
    36
    Đã được thích:
    54
    Điểm thành tích:
    60
    tác giả : Đặng Hiền

    [IMG]

    Vẫn biết rằng sẽ không mang em về lại,nhưng anh không ngăn nổi nỗi nhớ em,cứ hay gọi tên em hằng đêm,anh không muốn mất em thế đâu.Anh ngồi một mình,anh viết rất nhiều,rất nhiều nỗi nhớ em,nhưng có lẽ chỉ là hư vô,anh muốn dừng lại,anh muốn bắt đầu những tình cảm mới,nhưng rồi cuộc đời đen trắng cứ vùi lấp những hạnh phúc nhỏ nhoi anh hằng mơ ước.Ai đó đến bên anh,rồi giận hờn anh,cho anh là kẻ phụ bạc.Anh bước đi như kẻ chốn tình,hoang mang anh mang trong lòng tình ngộ nhận đớn đau vô cùng .Anh muốn buông xuôi tất cả,lao vào học như một kẻ điên,triền miên trong ngậm ngùi anh vẫn thấy mình quá đỗi lạc lõng.Ừ,thì một hai người quan tâm_Ừ,thì những tin nhắn hỏi han,những lời yêu thương vu vơ,Mọi người nhìn anh,nói sao mày hạnh phúc thế,hạnh phúc là vậy sao,anh thấy đó chỉ là tình cảm vu vơ,đâu có trong anh một chút ấm áp trong lòng,vì trong nỗi cô đơn ấy,anh chẳng thấy ai bên anh,anh cần gì những tin nhắn vô hồn anh cần gì giọng nói xa xôi,anh chỉ cần một bờ vai cho anh có thể dựa vào,anh chỉ cần một ánh mắt nồng ấm nhìn anh mà thôi,có quá nhiều không em.Anh muốn những phút giây ngày ấy là mãi mãi và thời gian sẽ dừng lại để anh thấy anh hạnh phúc nhất cõi đời này. để anh có trọn những khát khao yêu thương đang dâng trào....
    [IMG]

    Những đêm dài vẫn trôi qua,anh lạnh lắm,anh cần một bàn tay ấm,anh cần một bờ vai để anh dựa vào.Anh biết mình đã sai khi trong cuộc đời anh chọn cho anh một trái tim đa cảm,anh chọn cho anh một trái tim yếu đuối.Anh đã sai khi anh biết anh là một kẻ ích kỉ,luôn bắt mọi người suy nghĩ theo ý anh.Để rồi anh biết rằng anh mất em,anh biết rằng anh mất tất cả,mọi người bên anh xa lánh anh,coi anh như kẻ dối gian.Có lẽ là như vậy,anh vẫn là kẻ dối gian,anh luôn là kẻ mắc lỗi lầm,những lỗi lầm mà đời không cho anh sửa sai.Anh không mong ai hiểu anh,vì anh nghĩ chẳng có ai hiểu anh.Anh biết rằng một nửa cộng với một nỗi nhớ chẳng thể làm lên hạnh phúc,vì anh biết rằng nỗi nhớ anh chẳng đủ lớn để mang em quay về,anh biết rằng một nửa em đã mãi mãi xa rời anh.Anh mang một nửa mất mát của anh đi tìm hạnh phúc ,hạnh phúc cứ chạy,anh cứ đuổi,rồi khi hạnh phúc dừng lại thì anh lại vô tình buông lơi hạnh phúc.Anh quá dại phải không em,có lẽ anh nghĩ quá nhiều,anh không đủ một niềm tin,anh không đủ hi vọng phải không em......

    Gió mùa đông bắc tràn về,cái lạnh len lỏi tận vào tâm hồn yếu đuối của anh.Anh biết rằng anh phải trở về với hiện tại,với những quan tâm ấy,với những hạnh phúc nhỏ ấy,anh vẫn tin rằng ai đó bên kia cũng nhớ anh thật sự,cũng quan tâm anh thật sự.Và rồi không hoài nghi,anh không sợ hãi.Vì anh không muốn anh là một kẻ dối gian,anh không muốn là kẻ phụ tình ,anh không muốn ,anh không muốn,anh phải làm sao,anh phải làm gì?
    d_lonely2009white.smut thích bài này.

Chia sẻ trang này

Advertising: Linux system admin | nukeviet | nukeviet 4 | Upload ảnh miễn phí